Lúc Diệp Vô Ưu vừa mới chạm vào người Tiêu Vấn Thiên, hắn ta bỗng nhiêncảm thấy người Tiếu Vấn Thiên có một lực hút rất lớn, sau đó hắn ta bịhút đến một nơi rất kì lạ.
Nhìn xung quanh, đều trống rỗng, cáigì cũng không có, nhìn lên trên không thấy trời, nhìn xuống dưới chẳngthấy đất, nhưng kì lạ hắn ta đứng rất an toàn.
“Lão già thối này, ông đưa ta đến nơi nào thế này?” Diệp Vô Ưu không nhịn được lên tiếng mắng.
“Cái tên nhóc này, thật không biết lớn bé gì hết.” Lúc đó bên tai có một âmthanh truyền đến. Sau đó Diệp Vô Ưu mới phát hiện, ở phía trước không xa có một người. Tiêu Vấn Thiên, chỉ là Tiêu Vấn Thiên bây giờ xem ra hình như với Tiêu Vấn Thiên ngồi trên Thăng tiên đài không giống nhau, hìnhnhư có mấy phần tiên phong đạo cốt hơn.
“Đây là đâu?” Diệp Vô Ưu tức giận hỏi.
“Đây là một nơi rất tuyệt vời!” Tiêu Vấn Thiên cười nói: “Còn cụ thể là nơinào thì người không cần quan tâm, cái người nên quan tâm là vì sao tabắt người đến đây!”
“Lão già thối, nhanh thả ta ra!” Diệp Vô Ưu phẫn nộ nói.
“Nhóc con, đối với người lớn tuổi như ta ngươi phải khách khí một chút. Nếukhông ngươi sẽ không thể ra khỏi nơi này đâu” Tiêu Vấn Thiên cười tinhquái: “Ta nói cho ngươi biết, ở nơi này người có muốn tự sát đi nữa cũng không được, để người ở lại đây mười năm hay tám năm, cho biết mùi,khẳng định ngươi chịu không nổi.”
“Lão già thối, ông là đồ biếnthái!” Diệp Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354074/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.