Chương trước
Chương sau
Lam Đồng Đồng rất nhanh biết, Diệp Vô Ưu lần này đối với nàng khônggiống những lần trước ở Phiêu Miểu Phong. Hắn đang từng bước dẫn dắt dục hỏa trong lòng nàng, khiến cho nàng hiện tại bị tình dục chi phối chủđộng hiến thân. Lần này, hắn trực tiếp cởi nhanh quần áo của nàng, sauđó giải khai cấm chế trên người nàng rồi hắn cường bạo tiến nhập cơ thểnàng.

"Diệp Vô Ưu, cái đồ hỗn đản!" Lam Đồng Đồng vừa thở vừa gắt gỏng lại căm phẫn mà nguyền rủa hắn, nhưng lúc này thì thân thể khôngtự chủ nghênh đón hắn, khiến cho nỗi thống hận càng dâng cao.

"Lam tỉ tỉ, ta không phải là hỗn đản, nhưng như thế nào cũng phải có được tỉ." Diệp Vô Ưu kẹp chặt mĩ nữ, cười nhăn nhở nói.

Diệp Vô Ưu đúng là loại nam nhân có loại da mặt rất dày. Lam Đồng Đồng nghĩ, đã không thể đánh hắn, chửi hắn cũng không hiệu quả, vậy thì phải quảnlý hắn như thế nào đây? Xem ra, trong cuộc sống này, trời đã định lànàng phải chịu sự khi phụ của hắn rồi.

Đêm này, Lam Đồng Đồngmiễn cưỡng nhượng bộ hắn, để Diệp Vô Ưu tận hưởng ôn nhu. Bất quá, LamĐồng Đồng không phải muốn cùng Diệp Vô Ưu li khai, nàng ta không thểtránh hắn hay nói chính xác ở một góc nhỏ trong tâm hồn nàng ta vẫn cầncó hắn.

Sáng ngày thứ hai, mọi người rời bỏ Vô Song cung, tiến đến Vô Ưu sơn trang.

Hôm nay, mọi người không đi bằng xe ngựa đến chiều thì đến nơi. Vô Ưu sơntrang tọa lạc trên một ngọn núi với những núi non trùng điệp xung quanh, bốn mặt sơn trang là rừng cây, phong cảnh hữu tình quả thực rất đẹp.Không khí tươi mát, nhưng cũng không khỏi làm cho người ta cảm thấy cóchút buồn thương, ngoài những điều đó ra, nơi đây có thể xem là hoànhảo, chiếm một diện tích khá lớn, lại có thể bố trí tương đối xa hoa,người hầu tấp nập. Phải nói rằng mọi thứ ở đây đã được chuẩn bị xong hết chỉ còn chờ Diệp Vô Ưu.

"Vô Ưu đệ đệ, có thỏa mãn không?" Saukhi Lăng Phỉ Phỉ dẫn chúng nhân tham quan sơn trang, trở lại phòng lớn,quay qua Diệp Vô Ưu hỏi.

“Tốt.” Diệp Vô Ưu tùy tiện nói, thật ra hắn rất thỏa mãn. Phải nói, sống tại Bách Hoa thành này rất là tốt.

“Sao có nhiều người hầu vậy?” Lãnh Tâm m nói. “Ở đây có nhiều người như vậyphải cẩn thận, có gì thì thì chúng ta hãy tự làm. Ra cửa lấy đồ vào.”

“Lãnh tiền bối, có một số việc không biết có phục vụ tốt hay không?” Lăng Phỉ Phỉ sắc không tự nhiên lúng túng hỏi.

“Những người thật sự có đúng là hạ nhân không.” Lãnh Tâm m nói. “Có nhữngviệc, ta nghĩ không cần nói ngươi cũng minh bạch. Ngươi hãy đưa họ rờikhỏi đây.”

“Việc này cũng được, ta sẽ thu xếp để họ đi sớm.” Sắcmặt Lăng Phỉ Phỉ có chút biến đổi, trầm ngâm một hồi. Cuối cùng cắn răng nói.

“Được như vậy thì tốt.” Lãnh m Tâm nói.

Bởi hiện tại nàng dường như là nữ chủ nhân của Vô Ưu sơn trang thì Lăng Phỉ Phỉ tựnhiên phải nghe theo ý kiến của Lãnh Tâm m, tuy không biết rõ ràng quanhệ của nàng ta với Diệp Vô Ưu nhưng Lăng Phỉ Phỉ hiểu rõ một điều, lờinói của Lãnh Tâm m rất có trọng lượng. Bởi vậy nàng ta quyết định làmtheo sự chỉ đạo của Lãnh Tâm m.

“Sư phụ tỉ tỉ, đuổi hết hạ nhân đi rồi thì ai sẽ phục vụ trà nước, thức ăn cho chúng ta?” Diệp Vô Ưu bắt đầu than phiền.

"Ngươi không cần phải lo lắng như thế, việc này tự nhiên ta có an bài người để xử lý những vấn đề này.” Lãnh Tâm m nói.

Với điều này Diệp Vô Ưu có thể hiểu, ngăn cản Lăng Phỉ Phỉ nhằm an bài chongười của nàng, mục đích thực sự là để cho người của Ma tông ở đây.

Vô Ưu sơn trang lớn thì tự nhiên các phòng ốc cũng nhiều, Hàm Yên kéo MộDung Tiểu Tiểu đi xem các phòng. Ngay cả Hoa Nguyệt Lan cũng không chịulạc hậu, ở sơn trang có hai tiểu các, dùng để xem hoa, từ đó có thể nhìn ra ao sen, lại không xa hậu hoa viên, có thể nói đây chính là chỗ tốtnhất ở Vô Ưu sơn trang.

Lãnh Tâm m cùng với Lãnh Sương Sươngkhông muốn sống tại hậu viện, họ muốn hai căn phòng ở tiền diện. Vì muốn thâu hương Diệp Vô Ưu đã xin Lãnh Tâm m ở lại, Lam Tiểu Phong cũng muốn ở với Diệp Vô Ưu, nhưng bị Diệp Vô Ưu đuổi đi đành phải lấy đại mộtgian phòng nào đó để ngủ.

Chỉ tội cho Lăng Phỉ Phỉ, sống tại VôƯu sơn trang, đương nhiên Diệp Vô Ưu cũng phải theo đuổi nàng ta, đốivới mĩ nữ này hiện lại đang lưu tại đây, đối với hắn tự nhiên là một hảo sự.

Khi mỗi người đã tìm được phòng thích hợp thì cũng đã đến đêm, ai cũng đã trở nên mệt mỏi trở về phòng mình để ngủ.

Lãnh Tâm m đi vào phòng ngủ, chuẩn bị đóng cửa thì Diệp Vô Ưu lập tức hiện thân tiến tới từ đằng sau, chủ động ôm lấy thân trên.

“Ngươi đến đây để làm gì?” Lãnh Tâm m bị bất ngờ hỏi.

“Sư phụ tỉ tỉ, ta nghĩ đến tỉ nên đến đây tìm tỉ.” Diệp Vô Ưu ôm chặt chiếc eo của Lãnh Tâm m cưới nhăn nhở nói.

“Cái gì? Ngươi đã điều tra ra được tin tức gì rồi?” Lãnh Tâm m bực mình."Nguyên cả ngày hôm qua, ngươi phong cuồng với Hoa Vân La, ngươi mau nói cho ta biết, ngươi làm sao mà tìm ra thông tin được."

“Sư phụ tỉ tỉ, ta không có tâm tư nào để tra tìm cái thông tin đâu.” Diệp Vô Ưuthì thầm, xong lại bảo: “Người hỏi ta có gì thì tốt?”

“Hơn nữaviệc làm của ta có quan hệ không ít tới ngươi, vốn Hoa Vân La chính làngười khống chế toàn bộ hoa nữ, điều đó ảnh hưởng không nhỏ đấy!”

“Ta nghĩ ngươi căn bản chẳng có tra xét gì cả.” Lãnh Tâm m có ý không bằnglòng, trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu. “Ngươi không hề đi tra gì cả sao cònmuốn đến tìm ta.”

“Sư phụ tỉ tỉ, người hiện tại có phải cảm thấyrất tuyệt diệu không, bây giờ ta đang quan tâm tới việc tu tiên, chỉ cóngười mới có thể giúp được.” Diệp Vô Ưu nở nụ cười vô cùng vô lại.

“Được đó, việc này cũng có lý, ta hỏi ngươi, việc ngươi hỏi về tu tiên là như thế nào, ta cảnh báo ngươi trước. Nó phải liên quan đến việc tu tiên?”Lãnh Tâm m do dự nói.

“Sư phụ tỉ tỉ, ta biết cách tu tiên rất làtốt, ta nghĩ người muốn nghe?” Diệp Vô Ưu nhãn châu xoay chuyển, một tia thần bí hiện lên trong mắt.

“Ngươi hãy mau nói đi, không cần nói những lời vô vị.” Lãnh Tâm m bực mình nói.

“Sư phụ tỉ tỉ, khởi bẩm người, kì thật là, ta có cách nhanh nhất để tutiên.” Diệp Vô Ưu ôm Lãnh Tâm vào ngực, nói nhỏ vào tai nàng ta: “Sư phụ tỉ tỉ, chúng ta có thể thử.”

“Thử cái gì? Ngươi nói cái gì takhông hiểu!” Lãnh Tâm m không tin tưởng hỏi. Trực giác của nàng lêntiếng cảnh giác, tên sắc lang đồ đệ không có ý tốt với mình.

“Cái phương pháp mà ta muốn nói là ‘song tu’!” Diệp Vô Ưu cười hi hi nói.Miệng thì nói còn song thủ đã bắt đầu du ngoạn trên thân thượng của Lãnh Tâm m. “ Sư phụ tỉ tỉ, chúng ta song tu ha!”

“Song tu cái đầungươi á!” Lãnh Tâm m cảm thấy buồn cười, hắn làm như nàng là đứa trẻ lên ba không bằng? Dễ dàng bị hắn lừa như vậy ư?

”Ngươi từ đâu mà có song tu pháp?” Lãnh Tâm m phẫn nộ nói.

“Song tu mà, cũng đơn giản thôi, hiểu theo cánh thông thường!” Diệp Vô Ưucười hi hi nói: “Sư phụ tỉ tỉ, người muốn biết, ta sẽ dạy người ngay lập tức!”

“Ngươi đừng có ăn nói lung tung!” Lãnh Tâm m phẫn hận nói: “Tên tiểu vô lại này, ngay cả ta mà ngươi cũng muốn lừa gạt ư?”

“Gì cũng được, hiện giờ chúng ta có pháp quyết song tu thì cũng nên thử!” Diệp Vô Ưu làm ra vẻ vô tội.

“Song tu đương nhiên là có tồn tại.” Lãnh tâm âm từ từ nói: “Thật ra, trướckia Tiêu Vấn Thiên có thể ngày đi ngàn dặm cũng là nhờ song tu.”

“Thật không?” Diệp Vô Ưu không còn đắc ý nữa, nhanh chóng hỏi lại: “Sư phụ tỉ tỉ, người biết pháp quyết song tu như thế nào ư?”

Diệp Vô Ưu bị Tiêu Vấn Thiên nói rằng không cách gì tu thành tiên, lại cònbảo hắn không có tư chất, chỉ là một tiểu tử háo sắc vô dụng mà thôi.Bởi thế cho nên con đường tu tiên đối với hắn mà nói gần như không cóchỗ, còn nói hắn không thể ngày đêm khổ luyện để có thể thành công.

Chính vì trước kia Diệp Vô Ưu không nghĩ luyện võ công với tu tiên cũng cóphần giống nhau, Bây giờ nghe nói hắn có thể tu tiên sao không thoải mái cho được. Bất quá dù cho có là loại âm dương song tu nói, đối với hắnmà nói việc ôm một mỹ nữ tu luyện, hiển nhiên là điều vô cùng thốngkhoái, đó không phải là khổ hạnh tu tiên mà vốn là làm tiên tử dưới nhân gian rồi.

"Điều đó là đương nhiên, bất quá ta không muốn nói với ngươi!” Lãnh Tâm m bực dọc nói, âm thanh như lạc đi, thân thể đã khôngthể di chuyển được nữa.

"Tiểu hỗn đản, ngươi làm cái gì ta thế?” Lãnh tâm âm gắt lên giận dữ.

"Sư phụ tỉ tỉ, đừng suy nghĩ nữa. Tiêu hồn bát chỉ của người quả là hữudụng, ta cứ tưởng người đã trở thành tu sĩ rồi, dùng tiêu hồn bát chỉđối với người hiện là vô ích!” Diệp Vô Ưu cười hi hô nói, khuôn mặt lộrõ vẻ đắc ý.

“Ngươi, ngươi sao dám dùng tiêu hồn bát chỉ với ta!” Lãnh Tâm m phẫn nộ dị thường: “Tiểu sắc lang, ngươi cứ đợi đấy, ngươikhông muốn sống rồi hả?”

"Sư phụ tỉ tỉ, hiện tại ta đang mangpháp bảo trên người, đây lại là Vân Mộng đại lục đệ nhất pháp bảo, người muốn giết ta chắc cũng không dễ dàng đâu!” Diệp Vô Ưu đắc ý dương dương nói: “Bất quá, sư phụ tỉ tỉ người muốn ta giải tỏa cho người ta đươngnhiên ta có thể đồng ý nhưng người phải chỉ cho ta pháp quyết song tu.”

"Ngươi dám đặt điều kiện với ta!” Lãnh Tâm m giận dữ nói: “Ngươi thật sự ngày càng vô lý rồi!”

“Đó đâu phải điều kiện, ta chỉ muốn cùng sư phụ tỉ tỉ song tu thôi!” DiệpVô Ưu lại dương dương nói: “Sư phụ tỉ tỉ, song tu đối với người mà nóicũng tốt mà, người có cần phải như vậy không? Người hiện tại là sơ cấptu sĩ, người đâu cần phải giữ quy tắc, nếu vậy thì làm sao có thể bắtkịp nàng ta!”

“Ta không phải không muốn bắt kịp nàng ta!” LãnhTâm m phẫn nộ nói: “Tiểu hỗn đản, ta bảo với ngươi, ta không thể để chongươi đắc ý như vậy đâu!”

“Được thôi, ta không cần phải cưỡng bức người, sư phụ tỉ tỉ, đằng nào thì tí nữa tiêu hồn bát chỉ phát tácngười cũng sẽ phải cầu ta thôi!” Diệp Vô Ưu bồng Lãnh Tâm m lên bước vềphía cái giường, lật úp Lãnh Tâm m xuống, cười hi hi nhìn nàng ta, chờcho tiêu hồn bát chỉ phát tác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.