Chương trước
Chương sau
“Ca ca? Thì là ca ca mà!” Thiên Thiên nũng nịu “Đại tỷ tỷ, tỷ cũng biết ca ca mà!”

“Ta biết rất nhiều người, sao biết ca ca ngươi là ai?” Lâm Lộng Nguyệt phẫn nộ nói.

“Vị ca ca mà Thiên Thiên nói chính là ta, Lâm Lộng Nguyệt ngươi rốt cụccó muốn bình giám hay không?” Diệp Vô Ưu dương dương tự đắc nói đổng một câu.

“Diệp Vô Ưu, ngươi… ngươi nói ta là sửu nữ?” Lâm Lộng Nguyệt tức giậnkhông thôi, nàng là Vọng Nguyệt tiên tử danh chân đại lục, tại Vân MộngThập tiên tử đứng vị trí thứ hai, bây giờ bị người ta nói là nữ nhân xấu xí, nàng không tức sao được?

“Ngươi vốn đúng là xấu như ma mà!” Diệp Vô Ưu không sợ, nhạt giọng nói.

“Ngươi...” Lâm Lộng Nguyệt không nhịn được, hữu thủ nắm chặt đốc kiếm,đang muốn rút ra chém chết Diệp Vô Ưu hắn, liền bị Lâm Thanh Diệp ngănlại: “Diệp công tử, ngươi cũng không cần phải cùng Lộng Nguyệt so đotính toán như vậy chứ?” Lâm Thanh Diệp nói rồi xuất ra hai tờ ngân phiếu một trăm hai mươi bạc đưa cho Thiên Thiên “Mời Diệp công tử bình giámcho Lộng Nguyệt!”

“Ta… ta không bình giám!” Lâm Lộng Nguyệt phẫn uất nói rồi xoay nguời bước đi.

“Đại tỷ tỷ, bình giám phí không trả lại đâu nha!” Thiên Thiên thanh âm yêu kiều từ phía sau vọng tới.

Nghe được lời Thiên Thiên nói, Lâm Lộng Nguyệt thoáng ngập ngừng mộtchút rồi quay người lại hướng về phía Diệp Vô Ưu bước tới: “Hừ, đã đưatiền, ta sẽ bình giám một chút. Không thể để cho ngươi chiếm tiện nghiđược!” Lâm Lộng Nguyệt hung hăng trưng mắt nhìn Diệp Vô Ưu, gằn giọngnói.

“Ta không hề có hứng thú chiếm tiện nghi của một xú bát quái.” Diệp VôƯu cười hì hì hai tiếng, nói như vậy hắn cũng không cự tuyệt bình giámcho Lâm Lộng Nguyệt. Chỉ là bình giám xong, trong lúc Lâm Lộng Nguyệtthu tay lại, hắn nhanh như chớp vuốt ve nhẹ ngọc thủ của nàng một chút.

“Ngươi làm cái gì?” Lâm Lộng Nguyệt hung hãn nhìn Diệp Vô Ưu.

“Lâm cô nương, tu vi đạt tới cảnh giới sơ cấp tu sĩ, từ nay về sau cầncố gắng hơn nữa nha!”Diệp Vô Ưu nghiêm trang nói, rồi trầm giọng nhẹnhàng “Xú bát quái, ngươi toàn thân xấu xa, nhưng da tay quả là mềm mại, mát mẻ.” Những lời này tất nhiên chúng nhân không nghe được, nhưng LâmDiệp Thanh ở bên cạnh lại nghe rõ vô cùng. Nàng vừa thấy Lâm Lộng Nguyệt như muốn động thủ, liền chạy đến kéo nàng đi xuống.

“Diệp Vô Ưu, ta thề sẽ không để cho ngươi yên!” Lâm Lộng Nguyệt ánh mắtphẫn hận nhìn Diệp Vô Ưu, còn Diệp Vô Ưu hắn sắc mặt vẫn dương dương như không hề thấy hình dáng tức giận cùng cực của nàng ta.

“Ca ca… vị tỷ tỷ kia sao lại tức giận như vậy?” Thiên Thiên vẻ mặt ngơ ngác không hiểu hỏi.

“Hắc hắc… Thiên Thiên, Vô Ưu ca nói nàng ta là xú bát quái, nàng ta đương nhiên phải tức giận rồi.”

Hàm Yên đứng bên cạnh nói xen vào: “A… ca ca, muội nghĩ vị tỷ tỷ kiacũng không xấu lắm, nhưng đương nhiên là không thể bằng được Vân La tỷtỷ rồi.”

Câu vừa rồi của Hàm Yên không chỉ truyền âm vào tai Diệp Vô Ưu mà cũngtruyền đến cả tai của Lâm Lộng Nguyệt làm nàng thiếu chút nữa tức màchết. Những lời này làm nàng cảm thấy cực kì khó chịu, nhưng có tức giận đến đâu thì cũng không có nơi để phát tiết. Có Lâm Diệp Thanh ở bêncạnh, nàng không có cách nào để ra tay trút giận được, chỉ có thể khôngngừng nguyền rủa Diệp Vô Ưu mà thôi.

Quá trình bình giám tiếp theo cực kì thuận lợi, Thiên Thiên bên cạnh thu tiền cũng thuận lợi vô cùng, bất luận nàng mở miệng nhiều ít bao nhiêu, cơ bản là những người thượng đài bình giám đều giao đủ. Một là ThiênThiên dáng vẻ đáng yêu vô cùng, khiến ai cũng nghĩ đưa cho nàng một haitrăm bạc là không phải quá lớn. Hai là do trước đó, cả Tiêu Diêu và LâmLộng Nguyệt địa vị cực cao còn phải mất bình giám phí, bọn họ địa vị thế nào mà dám so đo? Một ngày trôi qua, bình giám cuối cùng cũng chấm dứt, tổng cộng có khoảng hơn ba trăm người tham gia, đương nhiên đại đa sốDiệp Vô Ưu đều không biết, mà hắn cũng chẳng cần biết tên họ làm gì.

Tham gia bình giám lần này cũng có nữ tử, mặc dù chỉ vài mươi người,nhưng chính thức được xem là mỹ nữ cũng rất thưa thớt. Nói thật ra thìcũng chỉ có Lâm Nguyệt Thanh và Lâm Lộng Nguyệt mới đúng là chân mỹ nữ,chỉ là hắn có chút kì quái, sao đã đến đây rồi mà Lâm Nguyệt Thanh không bình giám, không biết là vì nguyên nhân gì.

Kết quả bình giám đại hội nhiều ít cũng nằm ngoài dự kiến của Diệp VôƯu, vốn hắn tưởng đạt tới sơ cấp tu sĩ cảnh giới tất không ít, bởi vìnhững người bên cạnh hắn lúc này tu vi đạt tới sơ cấp tu sĩ rất nhiều.Hoa Nguyệt Lan, Hàm Yên, Lam Tiểu Phong, Lãnh Tâm Âm, Lãnh Sương Sương,mọi người hơn một tháng trước đã là sơ cấp tu sĩ, mà Thiên Thiên tiểunha đầu này là trung cấp tu sĩ. Theo lý mà nói, trong mấy trăm người đãbình giám, đạt tới cảnh giới sơ cấp tu sĩ ít nhất cũng phải hơn trămngười. Nhưng chỉ là cuối cùng kết quả cũng chỉ có chưa đầy hai mươingười là tu vi đạt tới sơ cấp tu sĩ, trung cấp tu sĩ gần như chỉ có Tiêu Diêu mà thôi.

“Xem ra, người thích hợp để tu tiên không phải là nhiều!” Diệp Vô Ưutrong lòng thầm nghĩ. Mặc dù kết quả bình giám có chút ít ngoài ý muốnnhưng Diệp Vô Ưu trong sự kiện này cũng đắc lợi không ít công phu. Hắnchỉ mong bình giám đại hội không chấm dứt, nhưng cái công việc kia rốtcuộc đã hoàn thành. Bởi vì đây là lần đầu tiên tiến hành bình giám, chonên Lăng Nguyệt Nguyệt đã nói trước, theo kết quả bình giám Thiên Nhaithư viện sẽ dựa vào thực lực từng cá nhân mà công bố danh sách một trămngười tu tiên, rồi sau đó còn có thể phái xuất tân tu tiên thập đại mônphái. Đây nguyên là việc riêng của Lăng Nguyệt Nguyệt, Diệp Vô Ưu khôngmuốn nhúng tay vào, hắn bây giờ chuẩn bị cùng Lãnh Tâm Âm đi đến PhiêuTuyết đế quốc…

……………………………

Kiếm các Tống Nhạc và Tống Linh mang theo một thiếu nữ mỹ lệ, một lầnnữa đến bái phỏng Diệp Vô Ưu. “Diệp công tử, đây là thủ tịch chú kiếmsư của Kiếm các chúng ta, Tống Loan tiểu thư.” Tống Nhạc đưa tay giớithiệu vị thiếu nữ mỹ lệ kia.

Diệp Vô Ưu đưa mắt quan sát thiếu nữ. Tống Loan trông rất cao, có khicòn cao hơn hắn nửa cái đầu, vẻ ngoài vô cùng quyến rũ, đùi ngọc thondài, vòng tiểu yên gọn nhỏ, nước da thuần một màu đồng sắc, toàn thânhiện ra một vẻ xinh đẹp khỏe mạnh vô cùng. Nói tóm lại, đây quả thực làmột thiếu nữ khỏe mạnh quyến rũ, trên người nàng không thể tìm được mộtđiểm nhỏ của sự yếu đuối, hoàn toàn không có cảm giác như của các thiênkim tiểu thư ngày ngày sống trong khuê phòng.

Mặc dù vóc người của Tống Loan không đến nỗi chết người, nhưng cũng rấtlà hấp dẫn. Khuôn mặt của nàng tuy không đến nỗi nghiêng nước nghiêngthành, nhưng tuyệt đối chính là mỹ nữ. Đứng bên cạnh thầm quan sát biểuhiện của Diệp Vô Ưu, Tống Nhạc dường như cũng phát hiện sự quan tâm,hứng thú của hắn đối với Tống Loan.

“Diệp công tử, lần trước chúng ta đã nói qua về việc hợp tác, không hiểu bây giò Diệp công tử đã có quyết định chưa?” Tống Nhạc bỗng mở miệnghỏi.

“Chuyện này… ta còn muốn nghĩ lại!” Diệp Vô Ưu thuận miệng nói.

“Diệp công tử, ta là Chú kiếm sư xuất sắc của Kiếm các, ta cũng tintưởng rằng mình sẽ trở thành luyện khí sư xuất sắc, chỉ cần Diệp công tử nguyện ý phối hợp, ta có thể luyện chế những pháp bảo tốt nhất cho công tử.” Tống Loan từ đầu đến giờ vẫn lặng im, cuối cùng cũng chịu mởmiệng, thanh âm của nàng tuy không phải thánh thót dễ nghe nhưng lạimang đến một cảm giác rất khó nói.

“Diệp công tử, nếu căn cứ vào hiểu biết của ta, ngươi có không ít hồngnhan tri kỉ, chẳng lẽ không bao giờ công tử nghĩ đến việc tặng các nàngmột ít pháp bảo hay sao?” Tống Linh ở bên cạnh bỗng nói tiếp “Mặt khác,xin đừng giận ta nói thẳng, Diệp công tử đắc tội với không ít người,nếu công tử không có thực lực mạnh có lẽ khó có thể bảo vệ an toàn bảnthân và những hồng nhan tri kỉ. Nếu có thể sở hữu được một pháp bảo cóuy lực cường đại phòng thân, đối với công tử khẳng định là một chuyệntốt.”

“Diệp công tử, xá muội nói không sai. Trên thực thế nếu công tử và Kiếmcác chúng ta hợp tác thì đó mới là một lợi ích lớn nhất, song phươngcùng có lợi.” Tống Nhạc tiếp lời.

“Nhưng, ta phải rời Vô Ưu sơn trang vài ngày, nếu không có việc gì gấpgáp chờ ta trở lại rồi thương lượng tiếp nhé!” Diệp Vô Ưu suy nghĩ mộtlúc rồi nói. Kì thật hắn cũng có chút động tâm, chỉ là hắn hiểu được nếu hợp tác thì cũng có chút phiền toái.

“Diệp công tử, ta nghĩ có lẽ công tử đang nghĩ hợp tác sẽ có bất tiệnlàm ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của mình phải không?” Tống Loanmỉm cười “Nếu đúng là như vậy, thì có lẽ lo lắng của công tử là dư thừa rồi.”

“Nàng… sao nàng biết?” Diệp Vô Ưu nghe được câu nói của Tống Loan, thoắt sững sờ ngơ ngác, mỹ nữ này chẳng lẽ đoán được trong đầu hắn đang nghĩgì sao?

“Xem ra ta đoán trúng rồi” Tống Loan khẽ cười nhẹ “Diệp công tử, ta lầnnày đến là vì giải quyết lo lắng này của công tử. Bây giờ toàn Vân Mộngđại lục chỉ duy nhất có một kiện pháp bảo ở trên tay công tử, ta nghĩcông tử không thể đem nó trên người mình mà cho đi, đúng không?”

“Đương nhiên” Diệp Vô Ưu gật đầu.

“Đây chính là mấu chốt của sự bất đồng giữa chúng ta, chỉ cần Diệp côngtử đồng ý, ta từ bây giờ có thể nửa bước không rời đi theo công tử, nhưvậy Diệp công tử cứ từ từ nghiên cứu cấu tạo của pháp bảo này, đồng thời cũng không làm ảnh hưởng quá lớn đến cuộc sống thường nhật của côngtử.” Tống Loan khóe môi anh đào cười nhẹ, chậm rãi nói.

“Được sao?” Diệp Vô Ưu nghe vậy không khỏi mừng thầm, đối với hắn phápbảo có hấp dẫn lực, mỹ nữ cũng có lực hấp dẫn, nếu cả hai ở cùng mộtchỗ thì với hắn so ra lực hấp dẫn tự nhiên có vẻ như lớn hơn.

“Tống cô nương, nàng nói, nàng tự nguyện đi theo ta sao?” Diệp Vô Ưu tựa hồ như có chút không tin tưởng. “Đúng vậy chỉ cần Diệp công tử đồng ý,Tống Loan nguyện ý từ hôm nay trở đi làm một tỳ nữ của Diệp công tử, tùy thân hầu hạ.” Tống Loan sắc mặt bình tĩnh vô cùng, hiển nhiên nàng đãhạ quyết tâm.

“Như vậy, để ta suy nghĩ lại” Diệp Vô Ưu tâm động không thôi, thủ tịchChú kiếm sư của Kiếm các, lại cũng là một đại mỹ nhân, bây giờ hạ mìnhlàm thị nữ cho hắn, làm hắn có một cảm giác thỏa mãn vô ngần, điều quantrọng là phong vị đặc biệt của mĩ nhân, bên cạnh hắn mĩ nữ tuy nhiềunhưng Tống Loan có một cảm giác….phong vị vô cùng đặc biệt, bây giờ đưalên tận mồm khiến hắn khó có thể cự tuyệt được. Suy tính mãi cuối cùngDiệp Vô Ưu cũng đáp ứng, bất quá hắn cũng đưa ra một điều kiện, từ nayvề sau nếu Kiếm các chế tạo được pháp bảo thì trước tiên phải mang đếncho hắn xem, trừ phi hắn không cần mới có thể bán cho người khác. Đốivới loại yêu cầu này, Tống Nhạc cũng cực kì sảng khoái đáp ứng hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.