“Đại mĩ nhân, nói như vậy, nàng biết cách làm sao giải độc?” Diệp Vô Ưunhìn Tố Lan, trong nhãn thần ẩn ước lộ ra một tia thần tình không mấyhảo ý.
“Hừ, ngươi nghĩ ta sẽ nói cho ngươi hay sao?” Tố Lan kinh thị lườm Diệp Vô Ưu một cái.
“Đại mĩ nhân, chẳng lẽ nàng không biết trúng Tiêu hồn bát chỉ có hậu quả thế nào sao?” Diệp Vô Ưu dương dương đắc ý nói: “Nếu như nàng chịu giúp ta giải độc, có lẽ ta có thể giúp nàng giải khai Tiêu hồn bát chỉ.”
“Dâm tặc!” Tố Lan ác độc nhìn Diệp Vô Ưu, cất tiếng mắng.
“Đại mĩ nhân, nếu nàng không muốn cho ta hay cách giải độc thế nào, chỉsợ ta sẽ chân chính trở thành dâm tặc.” Diệp Vô ưu tròng mắt xoaychuyển, rất không an phận lướt khắp trên dưới toàn thân Tố Lan, đặc biệt là đôi gò bồng đảo đầy đặn vút cao của nàng, hắn ác độc nhìn tới nhìnlui mấy lần.
nl.“Ngươi nghĩ hiện tại còn có năng lực đó sao?” Tố Lan dùng ánh mắt đầy giễu cợt nhìn Diệp Vô Ưu: “Ngươi hiện tại toàn thân công lực mất hết,trên người cũng đầy vết thương, ngươi nghĩ ngươi còn có thể làm gì?”kien
“Ta toàn thân công lực thất tán, nàng chẳng phải cũng như vậy?” Diệp VôƯu hòa hoãn nói: “Ta là nam nhân, nàng là nữ nhân, chúng ta đáo để soxem khí lực ai yếu ai mạnh?”
Diệp Vô Ưu mặc dù đã sử dụng cấm chế Tiêu hồn bát chỉ trên người Tố Lan, nhưng Tố Lan tịnh không phải không có khả năng hoạt động. Chỉ là nànghiện tại so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2353994/quyen-7-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.