“Cái này là phá pháp bảo à, dùng để tự sát cũng được lắm!” Diệp Vô Ưutức tối nói. Mặc dù không hề thụ thương nhưng toàn thân dính đầy bụiđất, quần áo gần như rách nát tả tơi, hắn tự nhiên là rất phiền muộn.
“Ta đã sớm nói với đệ mà, cái này khống chế không dễ đâu” Tống Loan cười khanh khách, nói “Đệ phải từ từ làm quen mới được.”
Mặc dù miệng than phiền nhưng Diệp Vô Ưu cũng đã có hiểu biết cơ bản vềuy lực của pháp bảo này. Có sự giúp sức của nó, hắn tựa hồ đã nhìn thấycửa thắng Tố Y bát nữ. Chỉ là vấn đề bây giờ là làm sao mới có thể sửdụng thuần thục pháp bảo này?
nl.Đáp án Tống Loan cho hắn là tự mình từ từ tìm hiểu, thí nghiệm từngchút từng chút một. Điều đó cũng có nghĩa là có khả năng hắn còn phảinhiều lần nữa hứng chịu cái loại tao ngộ đau thương mới xảy ra đó.kien
“Loan tỷ, nàng không có pháp bảo nào tốt một chút sao?” Diệp Vô Ưu có chút khóc cười không nổi hỏi.
“Thời gian có ba năm ta có thể làm ra một cái như vậy đã là tốt lắmrồi.” Tống Loan hơi bất mãn đáp, “Đệ muốn pháp bảo hay hay à? Đơn giảnthôi, hãy đợi thêm mười năm, tám năm nữa!”
“Tám năm mười năm thì hoa tươi đã tàn phai.” Diệp Vô Ưu lẩm bẩm, “Xemnào, cái này, tám mĩ nữ của ta, cơ hội khó gặp, ta không thể bỏ qua nhưvậy được.”
“Đệ lẩm bẩm cái gì thế? Hay là không muốn pháp bảo này? Không cần cũng được, trả lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2353914/quyen-9-chuong-4-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.