Chương trước
Chương sau
Cự li từ Thiểm tộc đại doanh ở sông Duy Đa Lợi Á đến Vân Vụ sơn chỉ có hơn trăm dặm, theo như lời của mục dân kể lại thì Hô Lan Na dẫn theo mấy nữ binh dọc theo bờ sông Duy Đa Lới Á đi xuống hạ nguồn, Lâm Phong dẫn theo Lộ Thiên Á đi thẳng xuống hạ dụ để truy tìm, rất nhanh sau đó thì tiếp cận Vân Vụ sơn, nhưng cũng chẳng phát hiện thấy một chút tin tức gì.

Nếu tiến vào sâu hơn nữa thì đã tiến vào cấm địa mà mục dân Thiểm tộc không dám bước vào, hơn nữa Vân Vụ sơn thường năm bị sương mù phong toả, khiến cho người ta không thể nhìn rõ cảnh vật, sương mù dày đặc nhiễu nhương đến tận cửu thiên, chắc chắn Hô Lan Na vạn phần không dám tiến vào.

Chỉ là Lâm Phong đối với Vân Vụ sơn cũng có chút lòng hiếu kì, ở xa xa nhìn lại thì thấy sương mù trên giáp cửu thiên, dưới tiếp mặt đất, trựa hồ như một đạo bình chướng thiên nhiên ở phía bắc Thản Tang đại lục, chỉ là bên trong màn sương mù dày đặc lại có một loại khí tức cường đại mà Lâm Phong quen thuộc dị thường – yêu khí, khiến hắn ta không thể ức chế được lòng hiếu kì, muốn thám tra một phen.

Từ khi thu được Sơn HÀ Đồ ở Thiên Hạc Đảo, Lâm Phong dần dần phát hiện thấy cái Thản tang đại lục này tồn tại rất nhiều nghi vấn, Sơn Hà Đồ rõ ràng là pháp bảo được luyện chế từ tiên pháp, làm sao lại có thể chạy đến cái thế giới này, còn theo như Bạch Tố Nhã nói thì đó là ân thưởng của Thiên Hạc Nữ Thần đối với bọn họ, thuần tuý là nói bậy, Lâm Phong chỉ tin tưởng vào những gì bản thân hắn nhìn thấy, hắn ta theo chủ nghĩa vô thần (thần thánh có nhưng không can thiệp vào việc ở nhân gian),tự nhiên là không tin tưởng cái gì chuyện vô lí đó.

Còn về không gian Thất Thải Bảo Thạch cùng với vô kị bổn thể của Yêu Hoàng Thái Huyền, bất cứ cái nào cũng đều có liên quan đến tiên pháp, tất cả những điều này nếu thổ lộ ra chắc chắn sẽ tạo ra hàng loạt nghi vấn khiến cho người ta khó lòng giải thích, hiện tại cái Vân Vụ sơn này lại bị yêu khí bao bọc, y theo tính tình của hắn ta, như quả không thám tra một phen thì thêó nào mà cam tâm cho được.

Càng tiến vàoVân Vụ sơn mạch, càng khó đi, yêu khí cũng càng lúc càng dày đặc. Lâm Phong thì chẳng có chút ảnh hưởng gì, nhưng Lộ Thiên Á lại cảm thấy bên trong màn sương mù dày đặc lại có một cổ hấp lực không tên, tựa hồ như muốn hấp dẫn nàng ta đi theo nó, vì thế nàng ta không ôm lấy Lâm Phong, sắc mặt trắng bệch nói : " Thiên nột, chúng ta càng tiến vào thì màn sương mù càng có cái gì đó cổ quái! "

Lâm Phong xuất ra Thái Cực Đồ, chiếu xuống một phiến kim quang, cách khai hai người với yêu khí dày đặc, nói : "Đích xác là có chút kì quái, đợi ta thám tra minh bach rồi nói tiếp! " Tâm lí lại thầm kinh hãi. Trong màn sương mù dày dặc này, yêu khí đều từ một phương hướng mà tán phát ra, cũng không biết là bên trong đó lại có cái gì cổ quái, Thản Tang đại lục làm sao lại có cái dạng đó tồn tại.

Còn may là yêu khí tuy cường đại, nhưng cũng chẳng chút ảnh hưởng gì đến hắn ta.

Thái Cực Đồ kim quang vừa mới xuất ra, Lộ Thiên Á tức thì cảm giác thấy cổ hấp dẫn lực đó liền tiêu thất, thần trí đang dần thất thủ tức thì trở nên cực kì thanh tích, rồi vội vàng cảng giác khắp tứ phía.

Đi về phía trước không lâu, Lâm Phong đột nhiên hét lớn lên một tiếng, tức thì một đoàn Thái Thanh Thần Lôi liền hướng sang bên trái mà oanh kích, Lộ Thiên Á không đề phòng nên tim giật thót lên, rồi thấy màn sương dày dặc tản ra thì thấy một con cự xà thân dài mấy chục trượng đang vô lực nằm trên mặt đất chẳng khác gì con giun đất cách đó độ trăm trượng, cảng giác nhìn vào Lâm Phong và Lộ Thiên Á.

" Thái Cổ Ma Thần! " Lộ Thiên Á kinh hô một tiếng, rồi ôm chặt lấy Lâm Phong, sắc mặt đã bị doạ đến trắng bệch. Nhưng lại thấy con quái xà đó lại kêu lên một tiếng quái dị, rồi chuyển đầu muốn chạy, động tác cực kì mẫn tiệp. nguồn TruyenFull.vn

Lâm Phong không có thời gian truy vấn cái gì là Thái Cổ Ma Thần, con đại xà này so với thần thú Phong Bạo Lĩnh Chủ mà hắn ta liệp sát ở Thâm Uyên Thế Giới còn lơn hơn cả chục lần. Nhưng rõ ràng là một con xà yêu vừa mới độ quá đệ nhất trọng thiên kiếp, pháp lực cực độ hư nhược, nhưng ở cái thế giới này lại là Thái Cổ Ma Thần gì gì đó.

Không có thời gian khảo lự xem thử nguyên lai ra thế giới của bản thân với Thản Tang đại lục có quan hệ gì, cũng không có thời gian khảo lự xem thử tại sao ở Vân Vụ sơn lại xuất hiện yêu quái, Lâm Phong nhanh chóng xuất ra Tuần Quang để truy theo, một đoàn Thái Thanh Thần Lôi từ đầu tay lại xuất ra oanh kích lên trên thân thể của xà yêu, khiến cho xà yêu kêu thảm một tiếng, vội vàng quay đầu lại để ứng địch.

Lâm Phong lại xuất ra một đoàn thần lôi tấn công, con xà yêu đó há miệng phun ra bổn mệnh nguyên thần kích cở độ bằng một đứa bé nhưng lại mơ mơ hồ hồ không rõ ràng tiếp lấy một đạo Thái Thanh Thần Lôi của Lâm Phong, hiển nhiên là đạo nguyên thần đó vừa mới hình thành do độ kiếp. Sau một tiếng nổ, xà yêu thu lại bổn mệnh nguyên thần, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

Con xà yêu này vừa mới độ qua đệ nhất trọng thien kiếp nên pháp lực đang cực độ hư nhược, Lâm Phong làm sao mà sưoj nó cho được, cho dù là con xà yêu này có cùng tu vi pháp lực với hắn ta đi chăng nữa, thì hắn ta cũng còn có pháp bảo vô cùng lợi hại, nên việc đối phó với con xà yêu chẳng có một pháp bảo nào thì cũng chẳng thành vấn đề.

Nắm lấy Kim Quang Phiến phẩy một đoạn, hút lấy nguyên thần của xà yêu bay lại để xem thử, thì mơ hồ nhìn thấy một tiểu hài độ ba tuổi được bao bọc bởi yêu khí đang bị giam giữ tại bề mặt của Kim Quang Phiến, hiện đang hướng về hắn ta mà bái lạy, cái miệng nhr nhắ không ngừng y y nha nha, Lâm Phong mơ hồ nghe thấy : " Thượng tiên tha mạng, thượng tiên tha mạng! "

Lâm Phong tức thì sửng sốt, hỏi : " Ngươi đã từng làm hại người nào chưa ? "

Anh hài đó vội vàng đáp trả : " Chưa từng hại qua bất cứ mạng người nào! "

Lâm Phong tức thì chẳng chút do dự, Kim Quang Phiến liển phẩy một cái, phóng thích nguyên thần của xà yêu về với bổn thể, sau đó liền búng ngón tay, đem bổn mệnh tinh hoa tiến vào bên trong nội thể của xà yêu, khiến cho xà yêu hồn thân yêu khí đại uy, không lâu sau đó thì hoá thân thành một thanh y thiếu nữ, hướng về Lâm Phong mà quỳ bái : "Đa tạ thương tiên đã thành toàn, tạ thượng tiên đã ban thưởng! "

Lộ Thiên Á thấy thể thì không khỏi sửng sốt đến há miệng trừng mắt, cái miệng há ra to đến nổi có thể nuốt trôi cả quả trứng.

Lâm Phong nói : " Trước tiên đứng lên rồi hãy nói! "

Xà yêu cứ y lời mà đứng dậy.

Lâm Phong suy nghĩ một lúc, trong lòng kì thực kinh ngạc không ngớt, Thản Tang đại lục lần lượt sản sinh cơ giới văn minh cùng ma pháp văn minh, theo lí mà nói thì sẽ không thể tu luyện thành yêu quái, nhưng sao ở Vân Vụ sơn này lại có xà yêu, đúng là không thể lí giải nổi.

Suy nghĩ một lúc cũng không thể tìm ra một chút manh mối nào, nên chỉ biết hỏi : " Ngươi ở tại Vân Vụ sơn này tu hành bao nhiêu lâu rồi? "

Xà yêu sợ hãi đáp trả : " Hồi bẩm thượng tiên, tiểu nữ tu hành đã được tám ngàn năm rồi, ba ngàn năm trước mới độ quá thiên kiếp, hoá thân thành người! "

Yêu tinh tu luyện có một khuyết điểm tiên thiên, đó là cần phải độ qua thien kiếp thì mới có thể bước trên con đước tu đạo.

Nhưng đại đa số yêu tinh đều không có tiên nhân chỉ điểm nên chỉ biết hút lấy nhật nguyệt tinh hoa, hoá thành nhân hình, nên khó có thể vượt qua được cửu thiên lôi kiếp, thành tựu tiên thiên đại đạo.

Đại đa số yêu tinh trước khi hoá thân thành hình người, đều đã hồn phi phách tán dưới thiên kiếp.

Hơn nữa cho dù có khả năng thuận lợi độ quá thiên kiếp mà hoá thân thành người, thì cũng không có thượng thừa pháp quyết, nên yêu tinh tu luyện cũng rất là khó khăn. Yêu tinh tu luyện ngàn năm có pháp lực còn kém hơn pháp lực của nhân loại có thượng thừa pháp quyết giống như Côn Lôn đại phái tu luyện trăm năm, con xà yêu này là một minh chứng cụ thể.

Sau khi độ quá đệ nhất trọng thiên kiếp, rồi tu luyện đến ba ngàn năm sau thì hoá thân thành người, không có thượng thừa pháp quyết mà chỉ dựa vào những điểm pháp môn thô thiển của bản thân, thì dù có tu luyện thêm mọt vạn năm nữa cũng không có khả năng độ quá cửu thiên lôi kiếp, thành tựu thiên tiên đại đạo.

Lâm Phong cau mày lại hỏi : " Ngươi đã từng thấy qua mấy nữ tử tiến nhập vào Vân Vụ sơn hay không? "

Xà yêu nói : " Mấy ngày trước đã từng có bảy nữ nhân đã đi qua nơi này. Không biết có phải là người mà thượng tiên muốn tìm! "

Lâm Phong đột nhiên tinh thần nhất chấn, cũng chẳng thèm chú ý đến xà yêu, nâng Tuần Quang ròi tức thì truy theo. Xà yêu suy nghĩ một lúc, nhận thấy vị tiên nhân có pháp lực cao cường đối với bản thân tựa hồ như chẳng coá chút ác ý, nên cũng xuất ra một phiến Yêu Mang, đi liền theo sau Lâm Phong.

Chỉ là pháp lực của nàng ta thua xa hắn ta nên rất mau sau đó liền bị bỏ rơi ở phía sau đến chẳng thấy tung ảnh.

Lâm Phong vội vàng đi thẳng về phía trước. thần niệm cường đại được phóng ra, không ngừng kiểm tra khắp mọi nơi trong phương viên trăm dặm một cách tử tế, hai giờ nhanh chóng trôi qua, hai người Lâm Phong cũng đi đến gần nơi sâu nhất trong Vân Vụ sơn, yêu khí càng lúc càng dày đặc, nhưng lại chẳng có chút tin tức nào về Hô Lan Na, trên đường đi hắn ta gặp không ít đại yêu tiểu yêu.

Đi thêm mộ chốc nữa, trước mắt trở nên sáng sủa hơn, chỉ thấy trong màn sương mù dày đặc hiện lên một cái hồ rộng lớn. Hồ nước đục ngàu khôn tả, nước hồ sục sôi, chẳng khác gì cửu u chi địa phóng xuất ô uế chi khí, yêu khí không ngờ lại phát ra từ chính hồ nước này, kì quái hơn nữa là bên trên hò nước lại có một vết nứt không gian cự đại. Vết nứt đó nhất trực hướng thẳng lên trên, khoảng không vô tận càng lúc càng mở rộng ra, cũng không biết nơi nào là nơi kết thúc.

Đang lúc Lâm Phong xem xét xung quanh thì nghe tiền la của Lộ Thiên Á : " Mau qua xem nơi này! "

Lâm Phong tức thì hướng theo ngón tay chỉ của Lộ Thiên Á, thì thấy trên một thân cây không xa có mắc một góc váy mà xanh, vội vàng bay qua đó để lấy xem thử, lật qua lật lại để xem xét thì tâm thần nhất chấn, trầm ngâm nói : " Căn cứ theo những gì mà mục dân miêu tả thì đây chính là y phục của Hô Lan Na! "

Lâm Phong lướt maqứt nhìn về phía hồ nước, tim đập thình thịch, nước hồ ơ đây sôi lên sùng sục, ở bên dưới nhất định là có con yêu quái cường đại, tu đạo đã có thành tựu, căn cứ theo khí tức mà phán đoán, thì yêu quái đó có tu vi quyết không dưới hắn ta, đám người Hô Lan Na tiến vào bên trong hồ đó e rằng hung đa cát thiểu.

Lộ Thiên Á hỏi : " Chàng có cần thiếp giải thích một chút về chuyện Thái Cổ Ma Thần không? "

Lâm Phong quay đầu sang hỏi : " Cái gì là Thái Cổ Ma Thần? "

Lộ Thiên Á nói : " Thiếp từng đọc được truyền thuyết về Thái Cổ Ma Thần trong một bản bút kí không lành lặn của một Ải Nhân đại sư, từ xưa đã tương truyền, tại lúc Thái Thản khai thiên lập địa, trong thượng cổ hồng hoang có sinh tồn rất nhiều Thái Cổ Ma Thần cực kì cường đại, những ma thần này sau khi tu luyện đến một giai đoạn nhất định thì đều có năng lực sáng tạo sinh mệnh, vì thế mới được xưng là thần để! "

Dừng một lúc rồi lại nói tiếp : " Con cự xà vừa rồi không có khả năng sáng tạo sinh mệnh? Tại sao lại có thể biến thành một thanh y nữ tử? " Lâm Phong thầm nói trong lòng : " Hoá ra là như thế, nguyên lai những vị thần để bất quá cũng chỉ là những con yêu tinh tu luyện đắc đạo, vì thế việc sáng tạo sinh mệnh cũng chỉ là dùng nguyên thần đã tu luyện thành để bịp người, cái Thản Tang đại lục này cái gì cũng đều thần thần bí bí, thực là không khỏi khiến người ta đau đầu! "

Trong đầu nhanh chóng chuyển qua vô số ý niệm, Lâm Phong nói : " Những huyện này nàng tốt nhất là nên hỏi Tạp Lạp Kì cùng Pháp Lạp Đế, dù ta có giải thích thì nàng cũng không hiểu rõ đâu, việc khẩn yếu bây giờ là hãy tìm Hô Lan Na! "

Phía sau lưng vang lên tiếng bước chân, rồi thấy xà yêu tiến tới, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên nỗi sợ hãi một cách rõ ràng, trên thân thể của Lâm Phong tán phát ra khí tức cường đại của Yêu Hoàng khiến cho từ sâu thẳm trong linh hồn nàng ta hiện lên nỗi sợ hãi, bộ mặt lén lén lút lút.

Lâm Phong đến cái thế giới này mới lần đầu tiên gặp mặt người tu đạo, tuy nói là không phải đồng loại nhưng cũng sản sinh vài phần thân cận, nhìn thấy xà yêu tịnh không có ác căn [gốc gác tà ác], nên không khỏi nảy sinh hảo cảm, liền búng ngón tay một cái, một điểm linh quang phi xuất, xạ thẳng vào ngay trán của nàng ta, mang theo yêu pháp thượng thừa truyền cấp cho nàng ta.

Yêu Pháp đó là thượng thừa pháp môn tu luyện nguyên thần của Yêu Hoàng Thái Huyền, mặc dù hắn ta thu được không đầy đủ, cũng chỉ là phần mở đầu, nhưng so với pháp môn thô thiển của tiểu thanh xà thì không biết lào cao hơn bao nhiêu lần.

Tieur thanh xà vội vàng vui mừng tạ ân, Lâm Phong vừa mới muốn nói với nàng ta vài lời thì dị biến đột sinh, tự nhiên thấy Thái Cực Đồ đột nhiên không chịu sự khống chế, tiến vào bên trong vết nứt thời không [thời gian và không gian], mắt thấy nó sắp biến mất, Lâm Phong đại kinh, chẳng kịp suy nghĩ, liền vội vàng niết lấy pháp quyết mong muốn thu lại Thái Cực Đồ.

Nhưng thế bay của Thái Cực Đồ vẫn chẳng chút giảm sút, rồi biến mất trong vết nứt thời không. Lâm Phong nhìn thấy những việc vừa xảy ra làm chấn động đến sửng sốt, Thái Cực Đồ là hộ thân pháp bảo của hắn ta, làm sao lại …

Hắn ta còn chưa kịp phản ứng, thì đột biến lại phát sinh, khắp tứ phía đột nhiên yêu khí đại thịnh, ma vân cuồn cuộn kéo đến, trong vòng trăm trượng xung quanh trở nên mờ mịt, trận trận âm phong cuốn tới, hắc sát náo động, vô số thiên yêu chi tướng trông chẳng khác gì cửu u lệ quỷ từ trong yêu khí ảo hoá bay ra, rồi bay về hướng ba người.

Lâm Phong giật thót mình, lúc này hắn mới nhận ra bản thân đã hãm nhập vào trong một trận pháp cổ quái, không có Thái Cực Đồ, pháp bảo trong tay chỉ còn có một kiện Sơn Hà Đồ cùng với pháp bảo do hắn ta tự chế -- Kim Quang Phiến. Vội vàng xuất ra Sơn Hà Đồ, đem Lộ Thiên Á cuốn nhập vào trong, lúc quay lại tìm tiểu thanh xà thì đã chẳng thấy tung ảnh nó đâu nữa.

Vô số yêu ma quỷ quái từ khắp bốn phương tám hướng ầm ầm kéo đến, Lâm Phong nắm lấy Kim Quang Phiến rồi phẩy phẩy liên tục. Những con yêu ma quỷ quái đó đều là ảo tưởng, nên chẳng chút chịu ảnh hưởng, vẫn hunh mãnh bay đến y như cũ. Lâm Phong trong lòng biết rằng, cái phiến tử [quạt] này của mình đối phó với người thường thì còn được, nhưng hiện tại thì đúng là không có chỗ để sử dụng.

Không có Thái Cực đồ, chuyện trước mắt đúng là trở nên lớn hơn nhiều rồi!

Đầu quyền liên tục phát xuất ra mấy đoàn Thái Thanh Thần Lôi, đem toàn bộ yêu ma quỷ quái chấn toán loạn, rồi quay sang tìm kiếm tung ảnh của tiểu thanh xà khắp tứ phía, nhưng vẫn chẳng thấy đâu.

Quyết định không tìm kiếm tiểu thanh xà nữa, Lâm Phong rút người vào bên trong Sơn Hà Đồ. Nghênh đón một trận hương phong cuốn tới, Lộ Thiên Á lao người tới tiến vào trong vòng tay của hắn ta, sợ hãi nói : " Thiên nột, rốt cuộc là đã phát sinh chuyện gì vậy, chúng ta tại sao lại ở nơi này? "

Bên trong Sơn Hà Đồ là một phiến càn khôn thế giới, ở đó không phân âm dương ngũ hành, không nhìn thấy tinh tú nhật nguyệt, khắp tứ phía là một phiến hư không vô cùng vô tận, Lộ Thiên Á tiến vào trong đó thì làm sao có thể trấn định tinh thần cho được.

Lâm Phong nói : "Đừng có rối lên như thế, nàng cứ ở đây đợi ta, ta phải đi ra ngoài kia một lúc! " Tâm lí lại thầm kêu khổ, vội vàng chuyển thân rời khỏi Sơn Hà Đồ. Chỉ thấy tứ phía yêu khí ngùn ngụt kéo đến, ma vân cuồn cuộn, vô số yêu ma quỷ quái đều hiện xuất ra, tuy ảo nhưng lại rất chân thật, chỉ cần bị cắn một phát thì khẳng định là rất khó mà tiêu thụ nổi.

Thái Cực Đồ đã mất, nên thực sự là không dễ gì mà chống cự nổi.

Vội vàng hiện xuất bát bảo kim thân, kim quang vận trượng ồ ạt phát ra tứ phía, yêu ma quỷ quái trong vòng trăm trượng vừa bị ánh kim quang chiếu tới, liền lập tức hét lớn lên một tiếng rồi hoá thành cát bụi, mấy đạo yêu quang từ bốn phương tám hướng lao tới công kích, Lâm Phong liền lắc lấy Trấn Hồn Chung, hình thành một đạo kim quang hộ thể.

Khi yêu quang oanh trúng vào Trấn Hồn Chung, một loạt các tiếng ngân vang lên, pháp lực được ngưng tụ trên Trấn Hồn Chung bị oanh thành bụi phấn, Lâm Phong vội vàng niết lấy ấn quyết, Trấn Hồng Chung tức thì lại ngưng tụ trở lại. Khi tìm kiếm đường lui thì thấy khắp tứ phía xung quanh yêu khí ngùn ngụt, ma vân luân phiên chuyển động, xung quanh trở nên mịt mù không thể xác định được phương hướng.

Nghênh diện một cổ yêu mang lao tới, lần này không còn là ảo tưởng nữa, Lâm Phong gấp rút vận khởi chân thần quan vọng [tựa như thần niệm], thì thấy một yêu quái đã tu luyện thành tinh có đầu người thân chim, con yêu quái này đỉnh đầu yêu quang sáng chói, e rằng đã đến độ kiếp hậu kì - tu vi không dưới hắn ta, tay nắm lấy một thanh hắc sắc thần kiếm, lắc mình bay đến trước mặt Lâm Phong, huy kiếm hướng về bát bảo kim thân mà chém.

Lâm Phong tay không có pháp bảo, nên vội vàng dùng bát bảo kim thân để ngưng tụ pháp lực hình thành Hàng Ma Kim Kiếm nghênh tiếp, nhưng lại bị hắc sắc ma kiếm của yêu nhân đó chém xuống khiến chi kiếm đoạn tay rơi.

Lâm Phong đại kinh, cái thanh hắc săc ma kiếm này có lai lịch như thế nào mà không ngờ lại lợi hại đến vậy! Không kịp suy nghĩ, hắn ta liền đem Thất Thải Bảo Thạch phi xuất về phía lão yêu, khi va chạm vào thanh hắc sắc ma kiếm thì vang lên một tiếng "đinh", rốt cuộc cũng chuyển được hướng đi của hắc sắc ma kiếm.

Yêu nhân đó cười lên một cách quái dị, há miệng phun ra một cụ nguyên thần bay về hướng báo bảo kim thân, hiển nhiên lão yêu đã biết được pho kim thân này là do pháp lực chuyển hoá thành, nếu như có khả năng tu luyện pho kim thân này, pháp lực của hắn ta sẽ bước lên một nấc thang mới.

Lâm Phong đại hỉ, lòng thầm nói thế là quá tốt, liền vội vàng xuất ra Sơn Hà Đồ, rồi tiến về phái lão yêu cuốn vào bên trong, lão yêu tự nhận thức được lợi hại, bèn kêu lên một tiếng quái dị hòng thu hồi lại nguyên thần.

Lâm Phong làm sao có thể để cho lão ta toại nguyện cho được, dương tay phát xuất ra vô số Thái Thanh Thần Lôi, oanh kích trên nguyên thần của lão yêu.

Nguyên thần bị trọng thương, lão yêu lại kêu lên một tiếng quái dị, liều mạng thu hồi lại nguyên thần. Lâm Phong nhân cơ hội xoay chuyển Sơn Hà Đồ, hút lấy nguyên thần của lão yêu tiến nhập vào bên trong, rồi vội vàng phóng xuất Lộ Thiên Á ra khỏi đó, bát bảo kim thân phát xuất kim quang mạnh mẽ chấn trụ yêu ma quỷ quái xung quanh, nhưng lúc này lại thấy Sơn Hà Đồ chấn động kịch liệt.

Lâm Phong trong lòng biết được lão yêu có pháp lực không kém bản thân hắn, cái Sơn Hà Đồ này mặc dù đã được bản thân luyện hoá qua, nhưng cấm pháp vị tất đã có thể khốn trụ được lão yêu, nếu để lâu e răng lão yêu sẽ phá đồ mà phóng ra, nên vội vàng dương tay phát ra một đoàn Thái Thanh Thần Lôi đem nhục thể của lão yêu chấn tan thành bụi phấn, rồi tiến lên trên cướp lấy ma kiếm của lão yêu.

"Đứng ngay sau lưng ta, không được chạy loạn lên! " Lâm Phong chẳng có thời gian chiêu hô một tiếng, liền đem kim thân phát quang chế trụ ảo tưởng, vừa vận pháp lực trấn áp nguyên thần của lão yêu bên trong Sơn Hà Đồ, vừa phân xuất một phần pháp lực luyện lại ma kiếm của lão.

Trong lúc vô ý lướt mắt nhìn qua thanh ma kiếm thì thấy trân thân kiếm có ba chữ cổ viết theo lối chữ triện : Thiên Ma Kiếm

Thời khắc này hắn ta tuyệt không có thời gian để suy nghĩ về lai lịch của Thiên Ma Kiếm, không có Thái Cực Đồ, hiện tại đúng là phiền phức không nhỏ a. trên tay chẳng có lấy một kiện pháp bảo phòng thân, mà thanh Thiên Ma Kiếm của lão yêu có uy lực không yếu, nên trước tiên cần phải luyện hoá nó rồi mới trảm sát nguyên thần của lão yêu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.