Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261
Chương sau
Đến khi Thái Bạch Kim Tinh trở về Thiên Đình phục mệnh, Tiểu Bạch Long vẫn còn chút thẫn thờ quay lại. Mấy vị sư tỉ muội liền tới vây xung quanh,bắt đầu mồm năm miệng mười chúc mừng cho Tiểu Bạch Long. Hồng Bào lão yêu ở một bên hắc hắc cười quái dị: "Không tệ, không tệ, vận khí cứt chó của ngươi đúng là đến không ngừng, lại lên làm chức Cửu Thiên Ứng Nguyên Thủy Bộ Nguyên Soái của Thiên Giới, như thế rất tốt, ngay cả cha ngươi đều thuộc ngươi cai quản". Tiểu Bạch Long cười khổ nói: "Hồng Bào sư huynh quá khen, ngay cả ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì." Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận tâm cơ vốn thâm trầm, tức thì trong bụng âm thầm suy đoán: "Tiểu Bạch Long ở Thiên giới ngay cả một chức quan cũng không có, vừa tới Tây Hải liền được Ngọc đế hạ thánh chỉ, hơn phân nửa chính bởi hắn là môn hạ đệ tử của Cực Lạc cung. Hôm nay được phong làm Cửu Thiên Ứng Nguyên Thủy Bộ đại nguyên soái, ngay cả ta cũng thuộc hắn cai quản". Lão Long trong lòng ý niệm chuyển động liên tục, đoạn bước lên phía trước chúc mừng: "Hiền chất pháp lực cao thâm, Tứ Hải thủy quân của ta được ngươi quản, quả thật là một chuyện đáng mừng." Tiểu Bạch Long vội vàng nói: "Thúc thúc quá khen, thật ra thì trước khi tiểu chất đến đây sư tôn cũng không nói có sự việc gì, tiểu chất cũng không ngờ tới Ngọc đế bệ hạ lại hạ thánh chỉ này." Trong lòng lão Long tức thì đánh thót một cái, thầm nghĩ: "Cực Lạc cung chủ quả nhiên đạo hạnh cao siêu, đã sớm đoán bệ hạ sẽ phong Ngao Liệt làm Cửu Thiên Ứng Nguyên phủ Thủy Bộ đại nguyên soái, chắc là có mưu đồ đối với Thủy Tộc ta." Ngao Liệt lại giới thiệu các vị sư huynh đệ cùng sư tỉ muội, lão Long nghe nói Cực Lạc cung chủ có hai người con gái lanh lợi, lịch kinh vạn thế, từng chuyển kiếp đầu thai đầu nhập vào súc sinh, dùng thân Thải Tước tu thành tiên đạo, rất được Cực Lạc cung chủ cưng chiều. Vừa nghe ngay cả hai vị khuê nữ của Cực Lạc cung chủ cũng đến, liền bước lên phía trước làm lễ ra mắt, một chút cũng không dám chậm trễ, tránh làm mất hứng hai vị này vốn được cung chủ chiều chuộng, hắn chỉ là một Long Thần nho nhỏ làm sao gánh vác nổi. Lập tức Ngao Nhuận mời môn hạ chúng đệ tử của Cực Lạc cung vào Tây Hải Long cung, lại mời ba vị Hải Long vương khác đi ra gặp nhau. Ngao Liệt gặp phụ thân, liền nói chuyện một hồi trước khi từ biệt. Ba vị Hải Long vương đã sớm từ miệng của quy thừa tướng biết Ngao Liệt được Ngọc đế phong làm Cửu Thiên Ứng Nguyên phủ Thủy Bộ đại nguyên soái, cai quản Tứ Hải thủy quân, tự nhiên lại có một phen cảm thụ khác. Bất quá nói tóm lại, Bắc Hải Long vương là người cao hứng nhất. Tiểu Bạch Long chính được Ngọc đế thân phong Cửu Thiên Ứng Nguyên phủ Thủy Bộ đại nguyên soái, lại có chỗ dựa lớn là Cực Lạc cung chủ Lâm Phong, bốn vị Long vương đương nhiên không có dị nghị. Lập tức, Tiểu Bạch Long liền đại triển thân thủ, phong Tây Hải Long cung thái tử Ma Ngang làm phó tướng, không kiêng nể chỉnh đốn Tứ Hải thủy quân. Môn hạ chúng đệ tử của Cực Lạc cung theo bên cạnh phụ tá, càng không nói ngày đêm thao luyện binh mã. Lại nói Lâm Phong hôm đó thu được Kim Cương Trạc từ trong ma thủ Xi Vưu lão ma, thân liền hóa thành thải hồng đi tới phía Nam bộ châu Thanh Long sơn Phân Thủy lĩnh. Ở trước núi chờ một lát, thì thấy một tiểu yêu tuần sơn khua chiêng gõ trống từ bên cạnh đi qua. Lâm Phong tiến lên ngăn tiểu yêu lại, nói: "Trở về nói cho Đại vương của ngươi biết, nói là có cố nhân tới thăm." Tiểu yêu kinh hãi nói: "Ngươi là ai?" Lâm Phong cười nói: "Bần đạo từ lúc hỗn độn khai mở đã đắc tiên đạo, tiểu yêu ngươi làm sao biết được, ngươi chỉ cần trở về nói cho Đại vương của ngươi có cố nhân tới thăm là được." Tiểu yêu thấy đạo nhân một thân thất thải tường y, tiên phong đạo cốt, phỏng chừng không phải là tên lừa đảo, liền vội vàng trở về núi bẩm báo. Nguyên lai sơn Đại vương của Phân Sơn Lĩnh này chính là một đầu thanh đầu( xem ở dưới) ngày xưa chính là tọa kị của Thiên Hoàng Thái Huyền. Thời thượng cổ yêu ma đại chiến, Thiên Hoàng Thái Huyền chết trận, thanh ngưu được Nhân giáo chí tôn thánh nhân Thái Thượng lão quân thu làm tọa kị, một mực vẫn ở Huyền Đô cung tu luyện Thái Thanh huyền quang. Mấy năm trước lão quân bế quan luyện đan, thằng nhãi này phàm tâm bất diệt, lại lén xuống hạ giới chiếm núi làm vương, tất nhiên là được một phen khoái hoạt. Nghe được tiểu yêu báo lại, bảo có cố nhân tới thăm, thanh ngưu vội hỏi: "Người đến là người phương nào, hình dáng tướng mạo ra sao, đã từng gặp qua chưa?" Tiểu yêu nói: "Đạo nhân kia một thân thất thải tường y. Hắn chỉ nói thân tồn tại từ lúc hỗn độn khai mở, bảo đại vương ra ngoài xem tất biết." Thanh ngưu nghe xong lập tức cả kinh: "Nguyên lai là hắn, sau đại chiến thượng cổ yêu ma ta liền ở Huyền Đô cung tĩnh tu pháp lực, cũng không cùng hắn kết nhân quả, không ngờ lại tới tìm ta, không biết vì việc gì." Nghĩ vậy nhưng không dám chậm trễ, vội vàng dẫn một đám yêu binh yêu tướng ra ngoài đón. Cách đó không xa tức thời thấy một thải y đạo nhân, Thanh ngưu liền bước lên phía trước nói: "Đạo huynh vẫn khỏe, không biết huynh tới tìm ta có gì chỉ giáo?" Lâm Phong nói: "Đạo huynh an nhàn tại Huyền Đô cung tịnh tu pháp lực Nguyên Thần, được ánh sáng Nhân Giáo thánh nhân che chở, bần đạo lần này đến đây, chỉ là có một chuyện muốn nhờ vả đạo huynh thôi." Lập tức nhìn lên trời ném đi, đem Kim Cương Trạc ném qua nói: "Ma tâm bất diệt, đạo tâm bất tồn. Xi Vưu ma tính không đổi, thừa dịp Nhân Giáo thánh nhân bế quan luyện đan trộm đi Cửu Chuyển Hồi Hồn đan cùng đỉnh cấp pháp khí của Đạo Đức tổ sư lúc lập nhân giáo mà chạy xuống hạ giới. Vừa lúc bị bần đạo trên đường ngăn cản, đem vô thượng pháp khí này thu hồi, hiện ta đem tới xin đạo huynh thu hồi lại." Thanh ngưu âm thầm lấy làm kinh hãi: "Thì ra Xi Vưu dám trộm Kim Cương Trạc chạy trốn, đúng là không muốn sống. Cũng may vận khí ma đầu kia hết sức không tốt, tuy có Kim Cương Trạc trong tay, lại đụng phải Cực Lạc cung chủ. Người này lại đem Thất Thải Nguyên thạch phụ them vào nhục thân, Kim Cương Trạc tất nhiên không phải là đối thủ." Nghĩ vậy tức thời tiếp nhận Kim Cương Trạc, Thanh ngưu nói: "Đạo huynh tạm biệt, không tiễn." Lâm Phong cười ha ha một tiếng, thân hóa thành thải hồng bay lên, đi ra xa. Thanh ngưu nhìn theo một hồi lâu, mới mang theo yêu binh yêu tướng trở về động phủ. Thanh ngưu thừa dịp lão quân bế quan luyện đan, mới một mình lén xuống hạ giới chiếm núi làm vương, muốn tiêu dao khoái hoạt một phen. Hôm nay lại bị Lâm Phong tới chơi làm cho một phen hoảng sợ, trong nội tâm liền cảm thấy bất an. Đang nghi thần nghi quỷ thì tiểu yêu lại vào báo là có cố nhân tới thăm. Thanh ngưu tức thời cảm thấy kinh ngạc: "Sao lại liên tiếp có cố nhân tới thăm, thật là quái lạ ." Đoạn hỏi tiểu yêu: "Người tới là ai?" Tiểu yêu nói: "Bẩm báo đại vương, người kia nói hắn là Thạch Sơn Ngưu đại vương." "Nguyên lai là lão Ngưu." Thanh Ngưu thầm nghĩ: " Người này không ở tại Thạch Sơn làm đại vương, lại chạy tới chỗ ta làm gì." Lập tức phân phó tiểu yêu: "Dẫn hắn vào đây." Cũng không tự mình ra nghênh đón. Tiểu yêu đi ra ngoài một hồi, dẫn theo vợ chồng Ngưu Ma vương tiến vào. Hai người mặt mày đều ủ rũ, bộ dáng có chút chật vật. Trên mặt Ngưu Ma vương vẫn còn chút bất mãn, rõ ràng đối với tác phong đáng tởm của vị đồng hành năm xưa này rất bất mãn, nhưng lại không tiện phát tác, đành phải đánh trống lảng cười ha hả nói: "Đạo huynh sao không ở Huyền Đô Thái Thanh thánh nhân hưởng phúc, như thế nào lại có hứng thú chạy xuống hạ giới làm sơn đại vương." Thanh ngưu biết lão ngưu này ám chỉ mình là dựa hơi người đây mà, tức thì trong bụng thầm mắng, nhưng trên mặt lại bất động thanh sắc nói: "Ở lâu trong hỗn độn của tổng hội cũng buồn, thỉnh thoảng xuống hạ giới để tiêu dao khoái hoạt một chút cũng không sao. Vợ chồng các ngươi chẳng lẽ có gì phiền toái, sao lại có bộ dáng như thế?" Thiết Phiến tiên tử hừ một tiếng, không nói gì. Ngưu Ma vương hắc hắc cười khan nói. Vợ chồng hắn hai người vốn muốn đi Đông Hoàng cung tị nạn. Ai ngờ đến Phân Thủy lĩnh này, mới biết Thanh ngưu thừa dịp lão quân bế quan luyện đan một mình lén hạ giới, nên ý niệm trong đầu vừa chuyển liền tới chỗ của Thanh Ngưu này tránh né một chút. Không nghĩ tới đây lại gặp tác phong đáng tởm này của Thanh Ngưu, mới khiến cho hắn sinh lòng bất mãn. Chỉ là hắn có việc cầu người, không thể không nuốt cục tức này xuống, cười mà không cười nói: "Nếu không phải Cực Lạc cung chủ thầm hạ độc thủ, hai vợ chồng ta đã không phải sợ Hầu tử kia. Hôm nay Thạch Sơn bị Hầu tử kia phá hủy , phu phụ ta định tạm ở chổ này một thời gian, không biết ý đạo hữu thế nào?" Thanh ngưu thầm nghĩ: "Nếu không phải xem năm xưa từng là đồng bọn, thì đầu ngưu ngu xuẩn ngươi há có thể đi vào sơn môn của ta." Mắt lạnh lùng liếc Thiết Phiến tiên tử một cái, đoạn hắc hắc cười dâm mấy tiếng, nói: "Tạm ở một thời gian cũng được, phía sau Phân Thủy Lĩnh còn một tòa động phủ, có thể cho vợ chồng ngươi hai người ở tạm." Ngưu Ma vương tạ ơn. Thiết Phiến tiên tử thấy bộ mặt cười dâm đãng của Thanh Ngưu, rõ ràng không có hảo ỷ, nhất thời giận dữ. Có điều luôn nhớ kĩ chính mình có việc cầu người, lúc này mới không phát tác. Truyện được copy tại Truyện FULL Tam giới lại bình yên vô sự, thấm thoắt đã qua mấy chục năm. Lại nói từ thời Bàn Cổ khai phách hỗn độn đến nay đã đầy chín chín tám mốt vạn ức niên, suy cho cùng thì không bàn mà lại trùng hợp, đã trọn vòng luân hồi. Tam giới cần phải lập lại trật tự, chính là đại hạo kiếp từ thời khai thiên lập địa cho đến nay. Tam giới tiên phàm lưỡng đạo đều ở trong vòng luân hồi này, bất luận là thần tiên hay là phàm nhân đều bị cuốn vào trong đó. Thần tiên có nhân quả của thần tiên, phàm nhân có nhân quả của phàm nhân, kết quả cuối cùng đều phải chấm dứt. Hỗn Nguyên thánh nhân ở trong hỗn độn sớm đã siêu thoát hư không, vô tình vô dục, không nhiễm nhân quả, chỉ theo số trời. Nhưng vì môn hạ đệ tử mà tính kế, chẳng qua các đệ tử lại không minh bạch tâm tư của thánh nhân, chỉ tuân theo lệnh thầy xuống phàm trần tìm quân vương phụ tá. Mặc dù gọi là phụ tá, nhưng lại đem những quân vương ở phàm giới này trở thành tượng gỗ mà thao túng trong tay. Quân vương Huyền Tông của Đại Đường quốc là gã háo sắc. Bị mỹ sắc của Thục Sơn môn hạ nữ đệ tử mê hoặc, đem nạp làm thiếp, cả ngày trầm mê trong hậu cung, không để ý tới chính sự. Kết quả triều chính bị một đám Thục Sơn đệ tử nắm giữ. Lại nói Kim Thiền Tử ở Tây Thiên chuyển kiếp mà sinh, dấn thân vào Đại Đường, nguyên vốn có thể đem Phật quang chiếu khắp Đại Đường, kế tiếp mới thu được Hầu tử vốn bị đè dưới Ngũ Chỉ Sơn, sau đó hộ tống Huyền Trang trải nghiệm nhân quả. Nhưng vì bị Lâm Phong lấy đi Hầu tử, nên làm cho Kim Thiền tử một lần nữa phải vào luân hồi chuyển kiếp. Mà ngay cả Quan Âm Bồ Tát cũng không thoát khỏi phải vào làm môn hạ Cực Lạc cung, có thể nói là tiền mất tật mang. Hiện tại thì "hay rồi", Phật quang chiếu không tới Trường An, mà Đại Đường lại bị một đám đệ tử Thục Sơn nắm giữ. Lại nói Cực Lạc cung môn hạ đệ tử giúp Tiểu Bạch Long thao luyện Tứ Hải thủy quân, Tứ Hải Long Vương liền tính toán, trợ giúp thành thế chân vạc, có thể nói như hổ thêm cánh, đem Tứ Hải thủy quân thao luyện thành đội binh tinh nhuệ. Mặc dù còn chưa bằng Thiên Hà phủ thủy quân, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Hôm nay Tiểu Bạch Long Ngao Liệt đang cùng Tây Hải Thái tử Ma Ngang thao duyệt ức vạn thủy quân, chợt có thị vệ vào báo: "Báo cáo Nguyên soái, bên ngoài có người muốn gặp ngài, tự xưng là đại sư tỉ của ngài, Lâm Mị." Tiểu Bạch Long kinh hãi: "Đại sư tỉ một mực vẫn thay mặt sư tôn quản lí sự vụ lớn nhỏ trong cung, từ trước đến nay chưa bao giờ xuất cung, sao lần này lại tự mình đến Long cung tìm ta. Chẳng lẽ sư môn xảy ra đại sự không hay?" Nghĩ vậy, lập tức hướng Ma Ngang phân phó vài câu, liền vội vàng đi gặp Cửu Vĩ Hồ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261
Chương sau