Chương trước
Chương sau
Lại nói kiếp nạn tai ách của Nhị Lang Chân quân Dương Tiễn tại luân hồi đã đủ, Cửu Chuyển Huyền Công đã tới đỉnh cao trở thành thân thể Vô Tướng Thiên Ma. Vì vậy thoát khốn phá được Yên La đại trận, ép thẳng Trương Quả Lão vào luân hồi. Thượng Động bát tiên quá sợ hãi đều xuất lên độn quang mà chạy trốn, năm vị Kim tiên môn hạ Ngọc Thanh cũng đều bỏ chạy toán loạn.

Môn hạ đệ tử Cực Lạc cung đều mừng rỡ tiến lên cùng Dương Tiễn bày tỏ tình huynh muội, Tiểu Bạch long Ngao Liệt nói: "Hôm nay là sát kiếp đã hiện, tất cả đệ tử đều phải nhập phàm giới trải qua sát kiếp mới có thể an thân. Sư huynh kiếp số đã đủ nên trở lại Hồng Mông thế giới khấu kiến sư phụ chưởng giáo rồi lại nói tiếp"

Dương Tiễn nói: "Đúng là phải như thế." Lại nói với tiểu Thanh: "Sư muội có thể theo ta cùng nhau trở về."

Tiểu Thanh lập tức rạo rực đến đỏ cả mặt.

Dương Tiễn cười dài một tiếng, một cái cầu vồng đen cuốn quanh tiểu Thanh bay đi Hồng Mông thế giới.

Hồng Bào lão yêu thấy Thượng Động bát tiên cùng năm vị Kim tiên môn hạ Ngọc Thanh đều vắt chân lên cổ chạy trốn, lập tức tinh thần đại chấn. Cũng bất chấp chẳng để ý tới Dương Tiễn, cười quái dị một tiếng. Một đạo yêu quang cuốn tới rồi xuất lên Thiên Ma kiếm mà chém vài tên đệ tử Thục Sơn, bắt lấy Nguyên Thần tàn phá chân linh nuốt sạch.

Tiểu Bạch long cũng liền vội vàng xua quân đánh tới tàn sát chém giết làm thi thể đầy đồng ngàn dặm, oan linh đọng lại mà không tán. Trước ải Thanh Long là một chốn đầy âm thanh gào khóc thảm thiết. Vô số cô hồn dã quỷ trên không vào được trời, dưới không chui nổi xuống đất bèn gào thét chói tai chạy trốn tứ phía.

Môn hạ đệ tử Cực Lạc cung thấy tình cảnh này, không khỏi có một cảm giác thê lương. Thấy được sâu sắc sát kiếp vô biên, tam giới sinh linh đau khổ, chỉ là kiếp số dồn vào cùng một chỗ, ai cũng muốn tranh một đường sinh cơ. Vì vậy tuyệt đối nương tay không được.

Thục Sơn đệ tử mất người hỗ trợ bị thương vong vô số, Ngao Liệt dùng Kim Vũ phiến quạt loạn khắp nơi. Hồng Bào lão yêu gọi lên Thiên Ma kiếm, chẳng cần phân biệt tiên phàm không ai chống đỡ được nên đều bị chém thân thể, tàn phá chân linh mà nuốt Nguyên Thần.

Đám chúng nữ Thải Y cuối cùng mềm lòng, không có tàn nhẫn như Hồng Bào lão yêu, chỉ đem những đệ tử không may của Thục Sơn áp vào luân hồi.

Ngao Liệt dẫn đầu đại quân thẳng đường chém giết đến dưới ải Thanh Long mới dừng đại quân lập doanh trại.

Lại nói Dương Tiễn xuất lên một cái cầu vồng đen mang theo tiểu Thanh trở lại Hồng Mông thế giới tới gặp Lâm Phong. Sau khi đồng tử truyền tin thì Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị đi ra nói: "Chúc mừng sư huynh thoát kiếp, Chưởng giáo lão sư hiện tại đang trong nội cung. Ngươi lại mà vào."

Dương Tiễn cùng tiểu Thanh vào Cực Lạc tiên phủ, tới gặp Lâm Phong. Lâm Phong ngồi giường mây, đầu hiện vân quang cuồn cuộn hỗn loạn, chẳng phân biệt được âm dương, không phán nổi Càn Khôn. Tựa hồ mọi diễn biến của thiên địa vạn vật, tam giới sinh linh đều trong đó.

Thất công chúa tứ nữ phân ra ngồi hai bên, thục lệ đoan trang, có một vầng khí tím hiện lên đỉnh đầu xoay quanh lơ lửng nắm cầm, tiêu, thư, điệp ( đàn , sáo, sách, thư)v.v.., huyền ảo nói không nên lời.

Dương Tiễn trong nội tâm có cảm giác nói không nên lời. Không dám chậm trễ, liền bước lên phía trước bái hạ.

Tiểu Thanh cũng đi theo đã bái tiếp.

Lâm Phong nói: "Ngươi kiếp số đã đủ, bản thân có thể vô sự. Có điều là Cửu Chuyển Huyền Công vẫn còn phải chịu số trời vận chuyển, cần phải hết sát kiếp mới có thể thanh tĩnh. Giờ có thể xuống hạ giới đến trước ải Thanh Long, đến khi qua sát kiếp mới có thể nhập về Hồng Mông thế giới."

Dương Tiễn tuân theo pháp chỉ, cùng tiểu Thanh ra khỏi Cực Lạc tiên phủ, lại đi đến ải Thanh Long.

Thất công chúa nói: "Kiếp số đã đến, trước ải Thanh Long còn có một trường nhân quả, nên cần phu quân vất vả hạ xuống phàm trần để làm một hồi nữa"

Lâm Phong nói: "Thời cơ chưa tới. Nhưng lại không tiện nói ra"

Lại nói bởi vì là có chuyện của Dương Tiễn, tất cả đám tiên nhân Vân Trung Tử đều trốn về trong ải Thanh Long. Khi Ngao Liệt lại dẫn đầu tứ hải hùng binh đâí trước quan ải lập trận thì lại bày ra Yên La Đại trận bao trùm kín ải Thanh Long. Ngũ sắc hào quang bốc lên ngùn ngụt trên nối chin tầng trời, dưới tiếp xuống hoàng tuyền, thực là thiên địa đều nối thông cùng một chỗ.

Dương Tiễn mang theo tiểu Thanh đến dưới ải Thanh Long tới gặp Ngao Liệt. Ngao Liệt mừng rỡ, vội vàng đón vào trong trướng mà nói: "Đại sư huynh tới vừa vặn, Ngọc Thanh môn hạ trốn về trong ải Thanh Long, dùng Yên La đại trận bảo vệ làm bên ta không sao phá được. Đại sư huynh đã tu thành thân thể Thiên Ma Vô tướng, pháp lực Thông Thiên triệt địa, chính có thể giúp ta phá Yên La đại trận để khỏi phụ kỳ vọng của sư phụ"

Dương Tiễn nói: "Sư đệ chấp chưởng giáo phái ta mà lập giáo pháp, ta liền tuân theo lệnh của ngươi"

Lại nói Thượng Động bát tiên trốn về trong ải Thanh Long. Biết Dương Tiển khó địch lại, Trương Quả Lão thì đã ứng vào kiếp số, Hà Tiên Cô nói: "Hôm nay là sát kiếp đã hiện, chúng ta đều ở trong kiếp số. Thiên cơ khó dò, trước ải Thanh Long này hung hiểm không rõ, không bằng cứ trở lại Huyền Đô."

"Lẽ ra phải làm như thế." Lam Thải Hòa là người thứ nhất gật đầu. Vượt qua năm tháng vô tận dài dằng dặc, nếu nói thần tiên sợ nhất là cái gì thì đương nhiên là cái chết.

Trăm triệu năm tu hành, vì cái gì chỉ là để thọ cùng trời đất, cùng sinh tồn. Tại sát kiếp trong đau khổ giãy dụa, tranh nhau cũng chỉ là vì một tuyến sinh cơ mà thôi.

Đang khi nói chuyện, đột nhiên sắc trời mở rộng ra, Phong Hỏa đồng tử vội vàng mà đến, Hỏa đồng tử nói: "Các vị sư huynh mau nhanh chóng nghênh đón lão sư hạ giá." Chính là Nhân giáo chí tôn Thánh nhân Lão Tử hạ xuống phàm trần.

Thượng Động bát tiên mừng rỡ, vội vàng dâng hương bày án, hướng lên trời mà vái, cả năm vị Kim tiên Ngọc Thanh môn hạ cùng Bạch Vân chân nhân cũng có trong đó.

Không bao lâu, Lão Tử cưỡi thanh ngưu mà đến, Ngài ngồi trên lô bồng (bồng lai) mà nói: "Các ngươi ở trước ải Thanh Long còn có một trường nhân quả. Các ngươi cứ lui xuống trước đi, đợi sau đó gặp lúc kết cục"

Chúng tiên không dám có ý gì, vội vàng thối lui sang một bên.

Không bao lâu chúng nhân đều thấy thiên quang rộng mở, tiên âm quanh quất áng mây dập dìu. Ngọc Thanh thánh nhân Linh Bảo Thiên Tôn ngồi Kim Đỉnh Hương niện hạ xuống phàm trần. Chúng tiên vội vàng bái lạy, Linh Bảo cũng lên lô bồng ngồi cùng Lão Tử.

Lại nói Tiểu Bạch long đang thương nghị làm cách nào phá được Yên La đại trận, chợt có cua Nguyên soái vội vàng hấp tấp báo lại. Dường như bên ải Thanh Long đối diện có nhân vật lợi hại đến liền vội vàng ra khỏi trướng quan sát. Thấy rồi lập tức quá sợ hãi, làm sao trước ải Thanh Long bốc lên hai luồng khí xanh, đục mà không dính bẩn, loạn mà không ô uế, uy áp tăng nhiều.

Tiểu Bạch long quá sợ hãi, "Không tốt, Nhân giáo Thánh nhân, Ngọc Thanh thánh nhân hạ xuống phàm trần, sợ là số trời có biến. Cần nhanh chóng bày án dâng hương thỉnh sư phụ Chưởng giáo thánh giá."

Môn hạ đệ tử Cực Lạc cung cũng biết tình hình nguy cấp bèn nhanh chóng bày ra hương án. Chợt nghe âm thanh từng hồi, cực quang chiếu khắp. Hồng Mông Cực Lạc thánh nhân hạ xuống phàm trần. Ngồi trên lô bồng Lâm Phong lấy tay bắt quyết, lập tức trước trận cực quang đại thịnh đối chọi cùng hai đạo khí xanh phía xa.

Lâm Phong nói: "Các ngươi còn có một trường nhân quả. Bọn ngươi cứ lui xuống trước đi."

Chúng đệ tử vội vàng tuân pháp chỉ, lui sang một bên.

Không lâu sau, trên chín tầng trời một tiếng chuông vang lên, hư không mở rộng ra, Yêu tộc Đại thánh Hỗn Nguyên vô cực thái thượng giáo chủ Đông Hoàng Thái Nhất cũng hạ xuống phàm trần. Ngài chắp tay chào rồi cùng Lâm Phong ngồi ở lô bồng.

Lâm Phong nói: "Đạo huynh đã đến"

Thái Nhất nói: "Ta và ngươi đều là chưởng quản đại giáo, nhân quả liên quan đến nhau nên không dám không đến."

Chúng đệ tử vội vàng đến bái lạy Đông Hoàng Thái Nhất.

Hai vị giáo chủ đều không nói một lời, qua được một lát Lâm Phong mới nói: "Thiên thời đã đến, từ trận chiến thượng cổ yêu ma, nhân quả ức vạn (trăm triệu) năm đã kết đều cần suy diễn ở trước ải Thanh Long. Phải qua trận này thì mới thuận theo số trời."

Đông Hoàng nói: "Phải đó"

Hai vị giáo chủ đứng dậy bước xuống lô bồng.

Lão Tử thấy Lâm Phong cùng Đông Hoàng đã vào chiến trường bèn cùng Linh Bảo Thiên Tôn cũng đứng dậy đi vào trong trường.

"Sát kiếp đã nổi lên, tam giới tiên phàm đều lâm vào trong đó. Chính lúc đạo ta chấn hưng, đạo huynh là người chấp chưởng Nhân giáo sao lại khăng khăng cố chấp mà làm việc nghịch thiên"

Đông Hoàng đầu hiện vân quang, lắc một hồi chuông ở trong vân quang rồi chỉ tay vào Lão Tử quát lớn.

Lão Tử cười to, nói: "Thượng cổ quần ma loạn lạc làm tam giới sinh linh chịu muôn vàn khó khăn. Ta thuận theo số trời, lập ra Nhân giáo để giáo hóa việc sinh linh. Hôm nay sát kiếp nổi lên chính là lúc làm việc nhân nghĩa, vì tam giới sinh linh để mưu cầu một đường sinh cơ, đây là số trời."

Lâm Phong trầm mặc không nói.

Đông Hoàng nói: "Chúng ta đều là tam giáo nguyên thủ, đã ký thác Hỗn Nguyên. Ngươi lại dùng đạo người để áp đảo đạo trời. Hôm nay trước ải Thanh Long phải làm một hồi phân xử, sau khi qua đại kiếp nạn thì đạo của ta mới chấn hưng. Bọn ngươi hãy nhanh chóng thối lui,. Nếu lại đi làm việc nghịch thiên ắt không nên chuyện còn mất thể diện"

Linh Bảo Thiên Tôn nói: "Cần gì phải tranh gianh giành miệng lưỡi, Cực Lạc giáo từ trong sát kiếp nổi lên, môn hạ đệ tử căn cơ còn nông cạn. Khi đến sát kiếp thì sẽ ứng kiếp số, hôm nay trước tiên sẽ phân cao thấp rồi sẽ rõ ràng."

Lâm Phong nói: "Đúng vậy" Cũng không nói nhiều lời, cầm Như Ý Kim kiếm nhằm vào đầu mà bổ.

Linh Bảo Thiên Tôn vội vàng nhảy sang một bên, xuất ra ngũ sắc kỳ, Yên La đại trận hiện lên. Hư không lập tức chấn động, ngũ sắc hào quang cuồn cuộn rít lên. Trên nối đến trời, dưới thông địa ngục, cuồn cuộn chấn động. So với năm vị Kim tiên Ngọc Thanh môn cao hơn hàng tỉ lần. Thánh nhân ra tay, quả thật là như thần tiên xuất trần không giống người thường.

Lâm Phong cười lớn một tiếng, cất bước vào trong trận.

"Đạo huynh chậm đã." Đông Hoàng cũng cười to một tiếng ra sức quát lớn Đông Hoàng Chuông chấn động chín tầng trời, tiếng chuông mạnh mẽ ngân dài mà chụp vào đầu Lão Tử.

"Được đó" Lão Tử cười một tiếng dài, bấm tay bắt quyết. Ngón tay hóa thành chỉ Thiên kiếm ngăn cản Đông Hoàng Chuông. Lại cầm trượng nhằm đúng vào mặt mà đánh, Đông Hoàng liền phát lực, Đông Hoàng Chuông lập tức cấp tốc xoay tròn, tiếng chuông dồn dập giống như than như khóc, giống như đã tới ngày tận thế.

Cái Đông Hoàng Chuông này chính là đứng đầu Tiên Thiên thập đại pháp khí, uy lực cực đại, công thủ đều được, thật là lợi hại.

Đông Hoàng nói: "Sát kiếp đã lên, bọn ngươi làm việc nghịch thiên mà còn không biết. Hãy nhanh chóng rút lui để khỏi bị mất thể diện"

Lão Tử cười nói: "Nói làm gì nhiều, hãy xem ta phá chuông đồng của ngươi" Nói rồi vung tay xuất ra Kim Cương trạc (vòng tay),đập về phía Đông Hoàng Chuông.

Kim Cương trạc chính là khi Lão quân lập ra Nhân giáo thì biến thành. Nó có đại công đức thứ hai trên đời, lại có rất nhiều Tiên Thiên pháp khí thực là khó đối phó. nguồn TruyenFull.vn

Thái Nhất Vội vàng thu Đông Hoàng Chuông bước vào Yên La đại trận.

Lại nói Lâm Phong vào Yên La đại trận bèn quát to một tiếng, một pho tượng như cái tháp khổng lồ hiện lên trên đỉnh đầu cao đến ngàn trượng. Huyền Hoàng khí phun xuống bảo vệ quanh thân đẩy lùi ngũ sắc hào quang.

Lâm Phong lắc mình đi vào trong trận đến phía dưới pháp đàn, lớn tiếng nghiêm nghị quở trách: "Cửu cửu quy nguyên số lượng đã đủ, thiên địa quay về hỗn độn. Cực Lạc giờ làm đại sát chủ sát phạt tam giới cho đến khi hết nhân quả tam giới. Đó là số trời, ngươi dùng Nhân đạo che Thiên đạo, không tuân số trời, hãy đợi ta bắt ngươi đến Vô Lượng cung giao cho sư phụ xử lý."

Linh Bảo cười khẩy nói: "Chớ vội cuồng ngôn, trước cứ tạm so cao thấp rồi nói sau."

Lâm Phong cũng cười gằn: "Được thôi" Nói rồi tay cầm Như Ý Kim kiếm nhằm xuống đầu mà bổ.

"Như Ý Kim kiếm chính là khai thiên thánh khí không gì hơn được, chẳng kém gì Bàn Cổ phủ và Thái Cực đồ, thực là khó ngăn cản." Linh Bảo Thiên Tôn cảm thấy ý niệm trong đầu ập đến liền vội vàng dừng lại. Ngũ hành kỳ lập tức xoay tròn tựa như muốn dời non lấp biển. Linh Bảo ra sức quát lớn, một cái Hỏa Long phun ra ngũ sắc hào quang hướng Lâm Phong đổ tới.

Lâm Phong cười to: "Ngũ hành chính là nằm trong bàn tay ta. Hay xem ta làm sao mà phá Ngũ Hành Yên La của ngươi" Hắn hất tay áo lên, một đạo Thất Thải Thần quang bay ra, đem Hỏa Long nện thành gió nhẹ tiêu tan trong hư không.

Thất Thải Nguyên thạch chính là vô thượng pháp khí Bàn Cổ khai thiên đã sinh ra, có đệ nhất đại công đức ở đời sau. Không có gì không phá, còn hơn cả Kim Cương trạc (vòng tay). Còn Hỏa Long này chẳng qua chỉ là ngũ hành biến thành, thuật pháp tuy nhiên lợi hại nhưng làm sao có thể ngăn cản được Thất Thải Nguyên thạch khai thiên đỉnh cấp pháp khí.

Linh Bảo bấm tay bắt quyết hóa ra một con thổ long há miệng cắn Lâm Phong.

Lâm Phong cười lớn một tiếng xuất ra Linh Lung Bảo Tháp hộ thân, cất bước đi lên. Tay cầm Như Ý Kim kiếm bổ vào mặt Linh Bảo.

Linh Lung Bảo Tháp cùng Thất Thải Nguyên thạch một công một thủ, ngoại trừ tam đại khai thiên pháp khí thì không gì có thể phá, vạn pháp bất xâm, thổ long làm sao có thể làm bị thương Lâm Phong.

"Thằng nhãi này được Thất Thải Nguyên thạch cùng Linh Lung Bảo Tháp, lại có Như Ý Kim kiếm trấn ma, chính xác là khó đối phó" Thấy Ngũ hành biến thành thổ long khó đả thương được Lâm Phong, Linh Bảo vội vàng xuất ra Hỗn Nguyên chùy ngăn cản.

Chỉ nghe thấy "Răng rắc" một tiếng. Hỗn Nguyên chùy hộc lớn một tiếng, bị Như Ý Kim kiếm chém thành hai đoạn. Linh Bảo lập tức giận dữ: "Khá lắm Lâm Phong, đích thực là khinh người quá đáng."

Lâm Phong cười to: "Ngươi không tuân số trời làm điều nghịch thiên, ta muốn bắt ngươi đem về Vô Lượng cung giao cho sư phụ xử lý."

Linh Bảo bị chọc giận râu tóc dựng ngược, cả giận nói: "Ngươi có bản lĩnh gì mà cũng dám cuồng ngôn như vậy"

Lâm Phong nói: "Chớ có nói nhảm, hãy xem bản lĩnh của ta" Nói rồi ra sức quát lớn, một cái cầu vồng vàng kim ở trong ngũ sắc hào quang bay lên, Lâm Phong múa kiếm cất tiếng quát lớn: "Lên" Cầu vồng vàng lắc lư rồi quay đầu đánh vào cửa thổ.

Linh Bảo giận dữ: "Tức chết ta vậy" Nói rồi cầm Hỗn Nguyên kim thước đánh vào mặt Lâm Phong.

Lâm Phong giơ kiếm để che, Linh Bảo biết khó lòng địch lại Như Ý Kim kiếm, lại vội vàng nhảy ra. Lâm Phong cười lớn một tiếng, cất bước dậm xuống, Thất Thải Nguyên thạch lại đánh vào mặt Linh Bảo.

Linh Bảo râu tóc đều dựng lên, tự biết kẻ địch khó đối phó đành phải mượn Yên La đại trận yểm hộ. Lâm Phong hét lớn một tiếng, trong tiếng nổ, Linh Lung Bảo Tháp chấn động mạnh, ngũ sắc hào quang lùi lại. Lâm Phong lắc mình đến trước mặt Linh Bảo rút kiếm mà bổ.

Linh Bảo muốn mượn đại trận yểm hộ, nhưng Lâm Phong lại là người đầu tiên đến cửa thổ xuất ra Thất Thải Nguyên thạch nhằm giữa lưng Linh Bảo đánh cho Linh Bảo Thiên Tôn liêu xiêu đến phải cân đẩu liền ba lần.

"Khá lắm Cực Lạc yêu đạo, thề không cùng ngươi dừng lại" Linh Bảo Thiên Tôn bị mất thể diện, giận dữ đến chân thần sôi trào. Nhưng lại tự biết khó địch nổi Lâm Phong bèn vội vàng thu ngũ sắc kỳ lắc mình một cái chạy vào trong cõi hỗn độn.

Lâm Phong cười gằn một tiếng, cũng cất bước vào trong hỗn độn.

Lại nói Đông Hoàng Thái Nhất vào Yên La đại trận, lượn quanh mấy vòng chỉ thấy Linh Bảo thu ngũ sắc kỳ nhằm hướng hỗn độn mà đi, làm sao khách khí liền lắc Đông Hoàng Chuông, đánh cho Linh Bảo lại bị té nhào.

Linh Bảo liên tiếp bị mất thể diện, lửa giận có thể đốt cạn ba sông bốn biển nhưng chỉ vội vàng trở mình đứng lên, bất chấp cùng Đông Hoàng so đo, xoay người hướng vào trong hỗn độn mà đi.

Lão Tử đuổi đến nơi, chỉ Thiên kiếm bổ vào mặt Đông Hoàng, lại xuất lên Kim Cương trạc (vòng tay) đánh vào Đông Hoàng Chuông. Đông Hoàng giận dữ: "Dám chèn ép ta như thế" Lấy tay mà chộp, Tiểu Bạch long chỉ cảm thấy Nguyên Thần vừa động thì Kim Vũ phiến (quạt lông) đã bay lên trời mà đi.

Đông Hoàng cầm Kim Vũ phiến, phe phẩy mấy cái. Lão Tử lại càng hoảng sợ, vội vàng nhảy sang một bên nhưng lại không kịp thu hồi Kim Cương trạc bị quạt thu vào.

Thiên địa vạn vật, ai cũng biết trong Tiên Thiên ngũ hành, Ngũ sắc thạch chính là do Nữ Oa nương nương luyện Tiên Thiên ngũ hành mà sinh. Lại có Lâm Phong lập Cực Lạc đại giáo hậu thiên đệ nhất đại công đức, không có gì không đánh nổi, phi thường huyền diệu.

"Ngũ sắc thạch bị Cực Lạc giáo chủ dùng hậu thiên đệ nhất đại công đức luyện thành pháp khí trấn giáo, chính xác là huyền diệu phi thường, không có gì không đả rơi." Lão Tử thấy bị thu Kim Cương trạc cũng không khỏi đau lòng, vội vàng xuất ra Thái Cực đồ, vận khởi pháp lực rung lên, một cái cầu vồng vàng kim cuốn về hướng Đông Hoàng.

Đông Hoàng thầm nghĩ: "Thái Cực đồ chính là pháp khí vô thượng khai thiên, có thể biến đổi sinh linh vạn vật. Chỉ có Như Ý Kim kiếm cùng Bàn Cổ phủ mới có thể cùng tranh đấu" Liền vội vàng nhảy sang một bên, xuất ra Kim Vũ phiến mà quạt.

Lão Tử rung cho Thái Cực đồ mở rộng đến cuốn lấy, nhưng lại lọt vào trong ngũ sắc hào quang.

Đông Hoàng thầm nghĩ: "Cực lạc giáo chủ điểm hóa Ngũ sắc thạch, đứng đầu Cực Lạc đại giáo, làm chủ tam giới sát phạt, chính là số trời. Lão quân lại dùng Nhân đạo để đè Thiên đạo là nghịch số trời. Mặc dù Kim Vũ phiến có huyền diệu mấy cũng không thể đánh rơi Thái Cực đồ. Có thể thấy được là nghịch thiên ắt khó nhọc, thuận lòng trời thì nhàn hạ, kể cả là Hỗn Nguyên giáo chủ chúng ta cũng không thể nghịch."

Chỉ ầm một tiếng nổ, thấy Ngũ sắc hào quang sôi động, Thái Cực đồ hóa thành một tòa kim kiều. Lão Tử râu tóc dựng ngược đứng ở trên cầu. Có điều Đông Hoàng mặc dù thuận lòng trời mà đến, mượn số trời để trấn áp Thái Cực đồ, nhưng Kim Vũ phiến cuối cùng vẫn thua một bậc nên trấn ép không được khai thiên thánh khí như Thái Cực đồ, bị Lão Tử phá vây xuất ra.

Lão Tử chịu đòn, bị mất thể diện trông có vẻ chật vật, phải vận hết bản lĩnh rung Thái Cực đồ, cuốn đến Đông Hoàng.

Đông Hoàng thấy Kim Vũ phiến cuối cùng vẫn yếu một bậc trấn áp không được bậc khai thiên thánh khí như Thái Cực đồ đành phải nhảy ra. Kim Vũ phiến lại quạt về hướng Lão Tử. Lão Tử dù sao cũng là bậc trưởng giáo chí tôn, như thế nào chịu năm lần bảy lượt để cho Kim Vũ phiến làm mất thể diện. Cũng đành vội vàng nhảy ra, hai vị thánh nhân ngươi tới ta lui đều là lòng có e ngại, trong lúc nhất thời nhưng cũng chẳng phân biệt được cao thấp.

Lại nói bốn vị thánh nhân ở ải Thanh Long trước mặt tất cả giáo đệ tử không chịu thua kém ra tay hết mức. Tam giới tiên yêu Phật ma đều e sợ phải họa đến thân, đều đóng động phủ. Cửa chính không ra, của phụ không bước, mà ngay cả Ngọc đế cũng trốn vào trong Dao Trì chẳng quan tâm.

Thánh nhân tranh giành có số trời vận mệnh làm tăng giảm công quả, có điều đám thần tiên không đắc đạo đến hư không có khả năng suy đoán sao.

Lâm Phong đuổi theo Linh Bảo Thiên Tôn vào hỗn độn, vòng vo một hồi lại đến Nhân Giới.

Trong tam giới. Chỉ có Nhân Giới lớn nhất, do vô số tinh hệ vũ trụ tạo thành, vô biên vô hạn.

Lâm Phong nghiêm nghị quát: "Linh Bảo, ngươi không tuân số trời, không phân biệt nhân quả. Chống lại sư mệnh, ta hôm nay thề phải bắt ngươi đến Vô Lượng cung giao cho sư phụ xử lý." Liền hất tay áo lên, một đạo Thất Thải Thần quang kích động ra nhằm hướng Linh Bảo mà đánh.

Linh Bảo cả giận nói: "Chúng ta đều là tam giáo nguyên thủ, đều đạt đến hư không. Ngươi làm gì có năng lực bắt ta. Sát kiếp nổi lên, tam giới sinh linh đều chung một tuyến sinh cơ. Ngươi tàn nhẫn hiếu sát, không đếm xỉa tam giới sinh linh, ta há có thể cho phép ngươi."

Lấy tay mà bóp, trong bàn tay hiện ra Hồng hoang vũ trụ. Hàng tỉ ngôi sao ở trên hư không trong bàn tay thánh nhân giống như đồ chơi, bị đại pháp lực ép thành quả đấm đập vào Thất Thải Thần quang.

Trong tiếng nổ ầm ầm, hàng tỉ ngôi sao tan thành mây khói. Thất Thải Thần quang vô cùng vô lượng, đánh cho Linh Bảo Thiên Tôn lăn lộn mấy vòng. Pháp lực của Linh Bảo tán loạn, quân áo xộc xệch, chật vật không thành bộ dáng, lửa giận đủ để đốt cạn ba sông bốn biển.

Lâm Phong vung trường kiếm đến bổ, Linh Bảo vội vàng nhảy sang một bên cầm Hỗn Nguyên Kim thước đến đánh. Lâm Phong xuất ra Linh Lung Bảo Tháp hộ thân vạn pháp bất xâm nên cũng không để ý Linh Bảo đến đánh, giơ kiếm chém thẳng vào.

Linh Bảo vội vàng lại nhảy ra, chật vật tới cực điểm.

Lâm Phong cười to, "Ta chấp chưởng Cực Lạc đại giáo, chính là người làm chủ sát kiếp, xem ta như thế nào bắt ngươi." Cất bước đi xuống, Thất Thải Nguyên thạch đánh vào mặt Linh Bảo.

Linh Bảo chống đỡ không lại bèn vận khởi thần thông, quát lớn một tiếng. Hư không mạnh mẽ run lên, vô số vũ trụ hóa thành một đám hỗn độn, Lâm Phong cười nói: "Đâu nghĩ ngươi còn là đạo môn chưởng giáo, dùng Nhân đạo áp chế đạo trời. Hôm nay sao lại cũng diệt sát hàng tỉ sinh linh làm việc thấp hèn còn cười ta ưa sát sinh vậy."

Linh Bảo xuất lên Hỗn Nguyên kim thước đánh tới lại bị Linh Lung Bảo Tháp đẩy ra. Trong lòng biết không cách nào ngăn cản, vội vàng lại nhảy ra, lắc mình một cái lại đi vào trong hỗn độn.

Lâm Phong theo đuổi không tha. Xuyên qua hỗn độn hồi lâu thì hiện ra một mảnh thiên địa, chính giữa có một tòa pháp đàn. Đó là Vô Lượng cung của Bàn Cổ Hồng Quân tổ sư, Linh Bảo xoay người chạy vào Vô Lượng cung.

Lâm Phong cũng đi vào theo thì thấy trên pháp đàn không có một bóng người, Linh Bảo đang an vị ngồi trên vị trí của thánh ở trước pháp đàn nhìn hắn cười gằn một tiếng, cũng không nhiều lời nói.

Lâm Phong cũng tự cười khẩy một tiếng, đến ngôi đệ nhất thánh vị ngồi xuống.

Cùng lúc này, Đông Hoàng và Lão Tử cũng trước sau mà đến, đều tự vào thánh vị rồi nhìn nhau cũng không nhiều lời nói.

Chẳng bao lâu sau, lần lượt Nguyên Thủy thiên tôn và Bà La hai thánh cũng đến.

Nguyên Thủy thiên tôn cùng bốn vị giáo chủ chào hỏi rồi cũng vào thánh vị.

A Di Đà Phật nhìn Lâm Phong tụng niệm đạo âm: "Giáo chủ hữu lễ." Lại cùng tam thanh thánh nhân và Đông Hoàng Thái Nhất chào qua rồi cũng vào thánh vị.

Vô Thiên nhưng lại không nói một lời, vào thánh vị liền nhắm mắt trầm tư.

Cũng không biết trải qua bao lâu, hoặc là một ngày, cũng có thể là một năm. Hư không chấn động, trên pháp đàn hiện ra một đạo nhân, đúng là khai thiên Bàn Cổ chân nhân, Hồng Quân tổ sư.

Bảy thánh vội vàng đứng dậy bái lạy.

Bàn Cổ nói: "Hôm nay là bảy thánh cùng đến, chính hợp số trời. Đại đạo của ta đã từ lúc hỗn độn mở ra, phát dương địa thủy hỏa phong. Hiện để các ngươi là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên. Lệnh cho các ngươi thuận mệnh trời cho hết sát kiếp, không được sai sót."

Bảy thánh vội vàng tuân pháp chỉ bái lạy, sau đó mới ngồi vào thánh vị.

Bàn Cổ nói: "Hôm nay là sát kiếp nổi lên, tam giới tiên phàm đều phải qua hết sát kiếp mới hợp số trời."

Chúng thánh đều nói: "Lệnh của sư phụ không dám không nghe"

Bàn Cổ lại nói: "Các ngươi đều là tam giáo nguyên thủ, nên thuận lòng trời ứng kiếp, không thể chậm trễ ."

Chúng thánh lại tuân pháp chỉ.

Bàn Cổ không hề nói nhiều, hóa thân thành hư không đi về nhập đạo.

Linh Bảo nhìn về phía Lâm Phong, cười khẩy một tiếng, cũng không nhiều lời nói, đứng dậy ra khỏi Vô Lượng cung trở lại Ngọc Thanh thiên.

Lão Tử cùng Nguyên Thủy trầm mặc không nói, cũng đứng dậy tất cả trở lại Huyền Đô và Thượng Thanh thiên mà đi.

Lâm Phong thở dài: "Sát kiếp đã đến, nhân quả lộn xộn không phân biệt, nhưng lại khó có thể nói rõ ràng." Không hề nói nhiều, thong dong trở lại Hồng Mông thế giới mà đi.

Đông Hoàng cũng nhìn Vô Thiên cười gằn một tiếng, trở lại Đông Hoàng cung cũng đi.

Lại nói trước ải Thanh Long bởi vì là Lão Tử cùng Linh Bảo bị mất thể diện mà mất khí vận, Tiểu Bạch long Ngao Liệt dẫn đầu thuỷ quân tứ hải lại có thêm Cực Lạc giáo môn hạ đệ tử phụ tá, một trận phá được ải Thanh Long chém giết Đại Đường binh tướng máu chảy thành sông, thây ngã trăm vạn dặm. Hàng tỉ oan linh dưới phủ kín đất, trên thì oán khí bay thẳng lên trời cao, chấn động mặt trăng mặt trời.

Có điều là hôm nay sát kiếp đã đến, Ngọc đế đã sớm tránh ở trong Dao Trì chẳng hề quan tâm, e sợ cho họa đến bản thân.

Tiểu Bạch long hạ được ải Thanh Long, dưỡng binh ba tháng, hùng tâm đại chấn, liền lại xua binh thẳng đến ải Chu Tước. Lí Hạo được báo cũng chẳng vội vàng dẫn một đám tà ma ngoại đạo thuộc hạ ở trước ải Chu Tước triển khai trận thức, cùng Ngao Liệt một so tài.

Trước trận hai quân đột nhiên Phật quang chiếu khắp, âm Phật lượn lờ. Lí Hạo kinh ngạc, lập tức mừng rỡ: "Đức phật nam mô A Di Đà Phật thượng sư đã hạ xuống phàm trần, nhanh chóng thiết lập hương án nghênh đón."

Không bao lâu sau, đứng đầu vạn Phật A Di Đà Phật hạ xuống phàm trần, Lí Hạo vội vàng bái lạy. Phía sau là một đám tà ma ngoại đạo được Phật quang tẩy rửa thu thập. Tội lỗi đã giảm đi không ít, cũng đang cuống quít bái lạy.

A Di Đà Phật hạ xuống phàm trần, ngồi trên lô bồng, cũng không nói nhiều lời. Không bao lâu sau, Ma giới Đại thánh Vô Thiên cũng hạ xuống phàm trần. Hai vị giáo chủ đều gật đầu, cũng không nói nhiều lời liền ngổi trên lô bồng làm cho Lí Hạo cùng một đám tà ma thuộc hạ không đoán được đang nghĩ gì.

Tiểu Bạch long thấy hai vị giáo chủ Bà La giáo hạ xuống phàm trần, lập tức quá sợ hãi. Vừa mới thầm kêu không ổn đã có đồng tử báo lại, Đại sư tỷ Lâm Mị tới gặp. Ngao Liệt vội vàng ra đón, chỉ thấy Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị mặc bộ quần áo lụa cực kì diễm lệ. Chân thành mà nói thì chính xác là làm điên đảo chúng sinh. Chỉ nhìn thấy mà một đám nam nhân môn hạ đẹ tử Cực Lạc giáo đã âm thầm nuốt nước miếng. Nhưng mà Lâm Mị lại có một vẻ uy nghiêm, làm cho người không dám trực tiếp thẳng.

Tiểu Bạch long vội hỏi: "Đại sư tỷ sao đến?"

Lâm Mị nói: "Hôm nay là sát kiếp nổi lên, trước ải Chu Tước sẽ có một hồi nhân quả quan hệ đến sinh tử tồn vong của đệ tử giáo ta. Chưởng lão Đại lão gia cùng Thái Nhất lão sư sắp hạ xuống phàm trần. Sư đệ nhanh chóng thiết lập hương án nghênh đón sư phụ, không thể chậm trễ ."

Tiểu Bạch long không dám chậm trễ, vội vàng dâng hương thiết án. Không bao lâu sau, Lâm Phong cùng Đông Hoàng Thái Nhất trước sau đều hạ xuống phàm trần. Cực Lạc giáo môn hạ đệ tử liền bước lên phía trước khấu kiến. Nhị vị giáo chủ ngồi trên lô bồng, chúng đệ tử thì đứng nghiêm bên dưới, chỉ có Thải Y và Nghê Thường ngồi ở bên người Lâm Phong.

Lâm Phong nói: "Từ trong Hỗn Độn, đạo huyền nổi lên. Từ khi sư phụ khai thiên đến nay, đã đủ chín chín tám mươi mốt ức năm, chính hợp đại thừa quy nguyên. Hôm nay là sát kiếp nổi lên, nhân quả đã kết từ cuộc chiến thượng cổ yêu ma đều giải quyết ở trước ải Chu Tước. Trước tạm cùng hai vị giáo chủ Bà La đã đấu một hồi, giờ lại làm cho đến cùng"

Đông Hoàng nói: "Phải đó" Lập tức hai vị thánh nhân đứng dậy xuống khỏi lô bồng.

Hai thánh Bà La cũng biết này trường nhân quả này quan hệ đến tất cả sinh tử tồn vong cáo giáo nên không dám chậm trễ, cũng đứng dậy xuống lô bồng.

Lâm Phong nói: "Cuộc chiến yêu ma, Bà La nhất giáo đã rời khỏi tam giới. Hôm nay là sát kiếp nổi lên, hai vị giáo chủ còn muốn làm việc dập lửa là chuyện nghịch thiên mang họa cho môn hạ đệ tử, đáng tiếc, đáng tiếc."

Vô Thiên nói: "Giáo chủ đừng vội nhiều lời, hôm nay trước ải Chu Tước cho hai giáo làm hồi kết thúc nhân quả. Trước tạm lĩnh giáo bản lĩnh của giáo chủ"

Lâm Phong cười to nói: "Rất tốt." Cầm Như Ý Kim kiếm nhằm ngay vào mặt mà đánh.

Vô Thiên vội vàng vung tay lên hiện ra Huyết Hà sát trận, lắc mình một cái đi vào trong trận, Lâm Phong vung kiếm vào theo.

Đông Hoàng bấm tay bắt quyết, trên đầu hiện ra Đông Hoàng Chuông liền phát lực mà lắc. Tiếng chuông réo rắt du dương, chấn động trời cao, nhằm A Di Đà Phật chụp xuống.

A Di Đà Phật bấm tay bắt quyết, mười hai đài sen hiện lên đỉnh đầu ngăn cản Đông Hoàng Chuông. Thái Nhất xuất ra Thất Bảo Tỏa Ma kính rồi phát lực thúc giục, một đạo bạch sắc kiếm quang bắn về phía A Di Đà Phật.

A Di Đà Phật dùng tay khẽ vẫy, một đóa bạch sắc hoa sen ngăn lại Thất Bảo Tỏa Ma kính, chỉ thủ chớ không tấn công.

Thánh nhân đã ký thác hư không nên vạn kiếp không thành ma, chẳng phân biệt được cao thấp. Đơn giản chỉ là vì nhân quả liên quan mà phải nghịch số trời. Chỉ còn chờ đến pháp bảo cungc các ảnh hưởng các nhân tố khách quan mới có thể phân cao thấp.

A Di Đà Phật chỉ thủ chớ không tấn công, Thái Nhất thực sự không làm gì được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.