Chương trước
Chương sau
Nói Tiểu Bạch Long đang nhẫn nại thao luyện thủy quân tại Long cung, chợt nghe Đại sư tỷ Lâm Mị đích thân đến,vội vàng ra ngoài đón tiếp liền thấy Cửu Vĩ Hồ mặc quần áo màu sặc sỡ, đeo kim quan đang bước tới. Quả nhiên là cực kỳ đẹp đẽ ,quý phái, nhưng chỉ đạp mây dừng trên không trung, cũng không tiến vào Long cung.

Nghe thấy thế Bắc Hải long vương mang theo đám thị vệ Long cung đứng ở đằng xa không dám tiến lên mời. Chỉ vì sắc mặt của Cửu Vĩ Hồ lạnh như băng, không mang theo một tí sắc thái tình cảm nào, làm cho lão Long sinh lòng e sợ, không dám tiến lên.

Cho đến Tiểu Bạch long đi ra, Cửu Vĩ Hồ mới vui vẻ nói:”Sư tôn thường xuyên đề cập tới sư đệ, nói sư đệ chính là nhân tài kiệt xuất,quả thật không giả. Chuyện tứ hải quân sư cũng để cho đệ thao luyện giống như thần binh, thật đáng mừng.”

Tiểu Bạch long vội hỏi:” Đại sư tỷ quá khen, không bằng trước hết mời vào, đệ dâng trà có tốt hơn không?

Cửu Vĩ Hồ nói:”Không cần ta lần này vâng mệnh xuất cung còn có chuyện quan trọng. Thuận đường đến Bắc Hải Long cung, chỉ là chuyền đạt ý của sư tôn. Khi ta đi, sư tôn từng nói. trời có dị tượng,tất có kỳ bảo xuất thế, các ngươi những ngày gần đây có thể tùy ý tìm kiếm. Nhớ lấy tùy cơ duyên mà định, không nên cưỡng cầu.”

Tiểu Bạch long đáp ứng,trong nội tâm thầm suy tư.

“Đại sư tỷ.” Sao đó đám chúng nữ Thải Y, Nghê Thường, cùng với Tiểu Thanh cùng Thanh Hà nhận được tin tức cũng vội đi tới. Nay thấy Cửu Vĩ Hồ thì hoan hô một hồi từng làn gió thơm vây quang đi lên cùng Đại sư tỷ xa cách lâu ngày, nhất thời Oanh Oanh Yến Yến một hồi náo nhiệt.

Nghê Thường lanh miệng cướp hỏi:” Đại sư tỷ,người như thế nào xuất cung đến đây,trong cung xảy ra chuyện lớn. Phụ thân còn giao cho cái gì?”

Cửu Vĩ Hồ cười nói:”Ta lần này vâng mệnh có chuyện quan trọng chờ làm, sư môn cũng không phát sinh việc gì lớn. Khi ta xuất cung thì bốn vị sư nương muốn ta chuyển cáo các ngươi,nếu như trở về cung một chuyến thì cũng tốt.”

Thải Y vui vẻ nói:”Đa tạ mẫu thân nhớ.”

Nghê Thường cũng vui mừng nhíu nhướng mày.

Cửu Vĩ Hồ cũng các vị sư muội, sư đệ nói vài câu,mới nói:”Ta có sứ mệnh trong người, các vị sư muôi, sư đệ cần bảo trọng, không cần tiễn.”Lập tức đứng đậy hóa thân thành một cái cầu vồng mầu tím,lóe lên vài cái ,liền không thấy bóng dáng.

Tiểu Thanh nói:”Đại sư tỷ được lão sư chân truyền, đã tu thành Hồng Mông huyền quang, pháp lực đạo hạnh so với ta mạnh hơn rồi.”

Chúng nữ chung quanh đồng lòng phụ họa, chỉ có Quan Âm thầm nghĩ trong lòng: “Còn không phải sư phụ của ngươi bất công.”

Lão Chí Minh cùng nàng hợp thể song tu, nhưng chính là có thể cảm ứng được nội tâm nàng đang nghĩ gì. Lão Chí Minh vô cùng tôn sư trọng đạo, lập tức gương mặt trở nên giận dữ trừng liếc nàng.

Quan Âm hừ một tiếng, nghiêng đầu qua một bên.

Lại nói Cửu Vĩ Hồ rời khỏi Long cung. Hóa thân thành cầu vồng tím,trên đường đi ba mươi tầng trời xuyên thẳng qua Ngọc Khuyết Kim thiên rồi bay hồi lâu trong hỗn độn. Nó dừng chân một hồi, lặng yên nguyện cầu, trước mắt sang ngời, liền thấy một mảnh gương to lớn hiên ra thế giới trước mắt.

Có vạn yêu hành hương, chim lạ thú quý, bách điểu triều phượng, tiên hạc giương cánh. Thật là một cõi Lưu Ly thánh cảnh.

Đúng là đã đến chỗ của Yêu tộc Đại thánh, Hỗn Nguyên chí tôn thánh nhân Đông Hoàng Thái Nhất Đông Hoàng cung.

Cửu Vĩ Hồ đáp mây tiến lên, đang muốn để Kim Long sứ giả đi tới thông báo. Đã thấy một đạo độn quang hạ xuống, hiện ra một tiên nữ. Cửu Vĩ Hồ âm thầm dò xét, lại nhìn không ra bản tướng của tiên nữ này, không khỏi cảm thấy thất kinh ”Thánh nhân lực, quả thật không lường được. Ta thân là đại đệ tử Cực Lạc cung, được lão sư ban ân. Pháp lực,đạo hạnh so với sư tỷ huynh đệ còn cao hơn không ít mà vẫn không nhìn ra nữ tiên này đến tận cùng bản thể là gì”

Nữ tiên này lại là khổng tước đắc đạo. Từ lúc hỗn độn mở ra đã ở tại Đông Hoàng cung nghe giảng đại pháp. Trong thời thượng cổ yêu ma đại chiến đã từng ở dưới trướng Thiên hoàng thái huyền. Sauk hi Thái Huyền mất mạng ở trong Huyết Hà Sát trận mới trở lại Đông Hoàng cung, chấp chưởng cung chủ.

Khổng Tước tiên tử nói:”Tiên tử lần này tới có việc cần làm. Lão sư sớm biết, mời tiên tử quay lại, lão sư phụ còn có điều cân nhắc.”

Cửu Vĩ Hồ thầm nghĩ:”Ta trước khi đến sư tôn cũng chỉ là để cho ta đến Đông Hoàng cung cầu kiến Đông Hoàng Thái Nhất mà cũng không dặn dò chuyện gì. Nếu đã như thế, ta đây liền hồi cung gặp sư tôn.”

“Làm phiền tiên tử.”Lập tức sau khi cáo biệt khổng Tước, Cửu Vĩ Hồ lại bay qua vùng Hỗn Độn, trở lại Cực Lạc tiên phủ tới gặp Lâm Phong. Lâm Phong nói:” Việc này ta đã biết, ngươi lui xuống trước đi, đi chuẩn bị sự vụ cho cung chủ.”

Cửu Vĩ Hồ không dám hỏi nhiều, hành lễ lui ra ngoài.

Thất công chúa hỏi: ”Phu quân cho Lâm Mị đến Đông Hoàng cung,là ý gì?”

Lâm Phong nói: ”Thượng cổ yêu ma đại chiến, giáo yêu tan tác. Hôm nay cửu cửu qui nguyên đã trọn vẹn, tất cả giáo đều muốn vượt qua sát kiếp, kết thúc nhân quả. Đông Hoàng chính là Hỗn Nguyên vô cực thánh nhân, có thể nào lại không là chưởng một giáo lớn. Có điều ta mượn xác Thái Huyền hồi sinh lại, vốn phạm vào tối kỵ yêu tộc, hơn nữa Ngọc Điệp lại còn trong tay Trấn Nguyên Tử. Vậy mới khiến cho môn hạ đại đệ tử của mình tự đến kết thúc nhân quả.”

Bích Nhu tiên tử khó hiểu nói:”Đại kiếp nạn đến, Đông Hoàng Thái Nhất tất yếu muốn chấn hưng Yêu tộc, chẳng nhẽ phu quân còn có cái gì để tính toán?”

Lâm Phong cười nói:”Trong cái này nhân quả khó có thể nói rõ ràng, sau này liền biết.”

Bích Du tiên tử nói:”Chúng ta luyên Kim Thư đã đến bước cuối cùng, chớ để phân tâm lơ là.”

Lâm Phong gật đầu, lập tức cùng tứ nữ ngồi gần lại. Lâm Phong ngồi chính giữa pháp đàn, tứ nữ ngồi bốn góc thành tứ tượng, đều tự hiển Nguyên Anh, duyên dáng hô một tiếng, bốn đạo bổn mạng huyền quang toàn bộ đầu nhập vào cơ thể Lâm Phong.

Lâm Phong tay phóng ra, đem Kim Thư tế lên đỉnh đầu mà quát lên phát lực. Cùng lúc bản thể chân thân có một không hai Nguyên Anh từ thân thể nhảy ra, tay cầm Như Ý Kim kiếm, lắc mình loáng một cái mà lóe lên chui vào trong Kim Thư.

Kim Thư chính là một trong thập đại thánh khí, bên trong cũng có Càn Khôn tách ra từ đất trời có số lượng vô cùng nhiều.

Trong vô vàn kim quang có một tôn Phật đà ngọc trang nghiêm. Trên tòa cửu phẩm liên đài, kim quang vạn đạo, Phật quang chiếu khắp vạn dặm, một vùng an bình.

Chí tôn Phật đà này tướng mạo cổ xưa, từ trước đến nay không đổi, trên mặt không có nửa điểm lộ cảm xúc, giống như một xác ướp.

Lâm Phong hiển thị Nguyên Anh vào trong Kim Thư. Ngay khi kim quang vừa chuyển liền tới trước Phật đà, cười nói:”Ta tự trong hỗn độn liền tại tòa sư tổ nghe giảng đạo. Hôm nay sát kiếp nổi lên, ta vâng mệnh tổ sư chấp chưởng Hồng Mông, Huyền Hoàng, Như Ý Kim kiếm, chủ trì sát phạt tam giới. Đó là số trời, Phật đà không thể chấp nhất, nhanh chóng mời thu linh thể, chớ để tổn thương hòa khí ta và ngươi.”

Phật đà mặt không biểu tình, chỉ ngồi ngay ngắn, không nhúc nhích.

Thân Phật đà này chính là Thích Gia Như Lai Nguyên Thần Xá Lợi hiển hóa một phân thân, chỉ là một linh thể, không có ý thức.

Nếu phân thân Phật đà Thách Già thức tỉnh,liền thu linh thể này thì Lâm Phong cũng miễn một phen động chân tay, cũng có thể tránh khỏi nhiều nhân quả.

Đợi một hồi,cũng không thấy động tĩnh, liền biết Phật đà không nhượng bộ, Lâm Phong cười lạnh nói:”Ta tự sát kiếp trước, vốn là quản việc tam giới diệt sát. Hết tam giới sát kiếp, làm thiên địa quay về hỗn độn, mở lại Càn Khôn. Phật đà như thế khăng khăng một mực, đừng trách ta không nói tình nghĩa.”

Pháp lực vừa phát,lập tức hư không chấn động, tay phát lực một đoàn Hồng Mông tử lôi mạnh mẽ hướng tới chân linh phân thân Phật đà .

Sa Bà Thế Giới.

Phân thân Phật đà ngồi ngay ngắn trên liên đàn, tay niết pháp ấn, toàn lực điều khiển chân linh phân thân cúng Nguyên Anh Lâm Phong đấu nhau. Liền né tránh Hồng Mông tử lôi, xuất lên Cửu Phẩm Liên hoa (đài sen chín cánh) tự bảo vệ thân thể. Lại vung dùi niệm thần hướng đầu Lâm Phong đánh tới.

Lâm Phong giơ kiếm đón đỡ, đem pháp lực gia tăng đỡ dùi thần rồi đánh đúng ngay vào mặt Phật đà phân thân.

Phân thân Phật đà cầm dùi thần chính là do pháp lực biến thành,làm sao có thể ngăn cản nổi Vô thượng thánh khí từ thời khai thiên lập địa. Vừa đỡ lập tức biến thành vô hình, tuy có thể ngưng tụ nhưng lại không thể ngăn cản chống đỡ Như Ý Kim kiếm.

Mắt thấy gia tăng dùi thần vẫn không cách nào ngăn cản, liền vội vàng nâng đài sen chín cánh bay lên tránh.

Lâm Phong một kiếm chém rơi đài sem chín cánh, toàn thân bay lên kiếm mang không rời mặt phân thân Phật đà.

Phân thân Phật đà Thích Già chật vật,né tránh bốn phía, vô lực chống đỡ, cảm sinh oángiận ”Thằng nhãi này thực đáng giận, nghĩ bản thân trong hỗn độn từng ngồi trước tòa sư tổ nghe giảng đạo. Sau đại chiến thượng cổ yêu ma thì theo a di đà thượng sư sang phương Tây rồi lập nhiều đền thờ tại Tịnh Thổ. Thân cũng vì sư tổ nhất phương, có thể nào coi thường ta như thế”

“Như Ý Kim kiếm chính là tam đại pháp khí khai thiên, uy lực không nhỏ. Nếu không phải Bàn Cổ phủ,Thái Cực đồ thì không thể cùng đấu. Thằng nhãi này có đỉnh cấp pháp khí trong tay, nếu không phải Hỗn Nguyên giáo chủ thì không thể chống đỡ. Coi thường ta như thế sao không xả cục giận này”

Tâm niệm vừa chuyển, Phật đà mạnh mẽ bạo nổ chân linh phân thân. Vô cùng vô lượng pháp lục trong không gian chợt nổ tung, Lâm Phong không kịp đề phòng may có thêm Nguyên Anh hóa thân. Nếu không có chân thân cường hãn thì thiếu chút nữa bị nổ tan Nguyên Thần.

“Trong hỗn độn,ta và ngươi cùng trước tòa sư tổ nghe giảng, Phật đà đã nhập Đại Tịch Diệt, chỉ cần tìm được cơ duyên cũng chưa hẳn không chém ra phân thân để nhập hư không đại đạo. Làm gì khăng khăng một mực như thế, vô duyên cớ phá bỏ đạo hạnh,đáng tiếc, đáng tiếc.”

Lâm Phong liên tục than thở.

Đợi trong không gian bình yên trở lại, vô lượng kim quang cũng đã tan đi, chỉ là một phiến hỗn độn vô biên, vô tận.

Nguyên Anh Lâm Phong bị thương thấy chân linh Thích Già phân thân đã diệt liền vội vàng lắc thân lui ra. Nguyên Thần trở lại vị trí cũ, sắc mặt tái nhợt.

Tứ nữ càng hoảng sợ, Bích Nguyệt tiên tử vội hỏi:” Phu quân bị thuong thế nào?”

Lâm Phong nói:”Không sao,Phật đà không trọng số trời, gian ngoan mất linh, thúc dục chân linh cùng ta đồng quy vu tận. Cũng may chân linh pháp lực kém xa bản thể chân thân nên ta cũng không sao.”

Bích Du tiên tử hung hăng nói:” Hòa thượng này thật không biết tốt xấu,sau này thật cho hắn đẹp mắt.”

Lâm Phong cười nói:”Nhân quả chỉ là ý nghĩ mà thôi, Phật đà sinh lòng oán hận, cũng là hậu hoạn vô cùng. Sau này cũng đều là tương báo, các nàng không cần để trong lòng, không có lại hủy cơ duyên tu đạo.”

Tứ nữ trong lòng thấy đúng, nhưng cảm thấy không khỏi một chút căm giận, bất bình.

Lâm Phong nhìn ở trong mắt,cũng không nhiều lời nói với Bích Du tiên tử nói:” Hôm nay công đức viên mãn, Kim Thư đã về Tiên Thiên, lại không một chút nhân quả. Nàng có thể dùng Nguyên Thần tế luyện, sau này ký thác lục niệm, ngăn cản số kiếp.”

Thất công chúa nói:” Phu quân thường nói Kim Thư Ngọc Điệp quan hệ đến môn hạ Cực Lạc cung bảo toàn chi đạo, chính là cũng muốn lấy Ngọc Điệp về?”

Lâm Phong cười nói:”Ngọc Điệp cũng muốn đoạt về ta, hiện tại không phải lúc, sau này rốt cuộc sẽ có”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.