Chương trước
Chương sau
Việc thiên đình phái tam đàn hải hội đại thần dẫn thiên binh thiên tướng xuống diệt Thúy Hà phái đã khiến nhiều người hoảng sợ. Các môn phái lớn nhỏ trong phạm vi mấy ngàn vạn dặm quanh Thúy Hà sơn lo lắng tai họa phủ xuống đầu nên đều đóng sơn môn, cấm môn nhân đệ tử ra ngoài để tránh rước họa vào thân.

Thúy Hà sơn mặc dù đông môn nhiều phái, nhưng những môn phái lớn nhỏ này đều chỉ thuộc loại ba, không sánh được với nhưng đại phái như Côn Luân hay Thục Sơn nên mặc dù không phục thiên đình, nhưng cũng không dám ngang nhiên đối kháng lại. Dù sao thiên đình trên danh nghĩa vẫn là tam giới chí tôn, tuy khó đối phó với những đại phái nhưng nếu muốn san bằng đám tiểu môn phái thì chỉ đơn giản như nhổ một cọng hành.

Những môn phái này khai sơn lập phái ở Thúy Hà sơn đã mấy nghìn năm, thậm chí mấy vạn năm cũng có, nên tin tức cũng rất nhanh nhạy, sớm đã nghe phong phanh được vài thông tin nói rằng Thúy Hà phái bị diệt là bởi một tay Cực Lạc cung chủ gây ra.

Mặc dù họ chẳng biết Cực Lạc cung chủ là thằng ôn nào, nhưng họ nghĩ hắn có nhiều pháp bảo như vậy thì chắc lai lịch phải rất lớn, cho nên đều ước thúc môn nhân đệ tử chớ xảy ra xung đột với đệ tử của Cực Lạc cung.

Về phần đám yêu vương đại ma vốn không để thiên đình vào mắt, giờ được thể càng trở nên kiêu ngạo hơn. Thừa dịp Thúy Hà phái bị thiên đình tiêu diệt, các phái chính đạo trong Thúy Hà sơn quần long vô tích ( ẩn trốn hết) liền tấn công mãnh liệt, tiêu diệt được một vài môn phái không kịp trở tay.

Lâm Phong sau khi trở lại Cực Lạc cung liền tế luyện lại ngọn Thiên Tâm đăng. Lúc luyện xong hắn gọi bốn đồ đệ đến, nhìn trái, nhìn phải một hồi rồi đưa Thiên Tâm đăng cho Nghê Thường đang tò mò đứng nhìn, nói:" Đây là Thiên Tâm đăng, là một món thượng cổ pháp khí cực kỳ lợi hại dùng để phòng thân. Tu vi ngươi kém nhất nên sư phụ ban cho ngươi để phòng thân."

" Sư phụ tốt quá!" Thải điểu nhi vừa nghe vậy thì hoan hô một tiếng, đón lấy Thiên Tâm đăng rồi chạy đi tế luyện.

Lâm Phong nhìn vẻ thèm muốn của ba đồ đệ còn lại, cười nói:" Các ngươi sau này sẽ có cơ duyên, đừng chỉ vì một món pháp bảo mà nổi lòng tham, nó sẽ phá hủy đạo cơ của các ngươi đó."

Ba đồ đệ rùng mình, vội vã thu lại ý nghĩ rồi lần lượt lui xuống.

Thất công chúa tiến đến, đôi mắt dịu dàng liếc nhìn Lâm Phong rồi hơi mất tự nhiên nói:" Ta vẫn luôn cảm thấy trước kia đã từng gặp đạo huynh ở đâu đó. Không biết đạo huynh có cùng cảm giác với như ta không?"

Lâm Phong rùng mình, buột miệng thốt:" Không chừng chúng ta có tình duyên ba kiếp đó."

Thất công chúa nghe vậy thì mặt đỏ tới mang tai, vẻ xấu hổ dường như còn pha thêm chút giận hờn.

Lâm Phong vội hỏi:" Công chúa có còn nhớ ta đã từng nói người trông giống một vị cố nhân của ta."

Thất công chúa gật gật đầu.

Lâm Phong lại nói:" Ta mấy tháng nay đều tham ngộ huyền cơ, vốn cũng đã có thể biết được chút thiên cơ, nhưng vẫn không tài nào biết được kiếp trước kiếp sau của chính bản thân mình. Công chúa pháp lực thông huyền, đạo hạnh cao thêm, liệu người có thể biết được về quá khứ và tương lai?"

Thất công chúa ngồi xuống bên cạnh hắn, nói:" Ta cũng không thể nào tính ra được kiếp trước kiếp sau của huynh, hình như nó đã bị ai đó che giấu."

Lâm Phong gật đầu. Từ lúc đến tiên giới tới giờ, pháp lực đạo hạnh của hắn tăng đột biến, ba tháng trước nhờ công hiệu của đại la cửu chuyển kim đan, lại nhờ tinh luyện Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí nên tu vi của hắn tiến triển cực nhanh chỉ trong ba tháng ngắn ngủi. Với tu vi như vậy nên hiện giờ hắn đã có thể nhìn thấu được kiếp trước kiếp sau của mấy đồ đệ, nhưng lại không thể nào tính ra được kiếp số của mình.

" Cuối cùng là do thần thánh phương nào đảo lộn thiên cơ, không cho ta biết về quá khứ, tương lai!" Lâm Phong ca thán. Hắn lại ngẫm nghĩ một lúc rồi nói với thất công chúa:" Chuyện đã đến bước này thì ta cũng nói thẳng, theo ta việc công chúa phụng mệnh Ngọc Hoàng đại đế xuống trần cũng có nguyên do rất sâu xa. Không bằng để ta cường hành mở lục đạo luân hồi ra một lần nữa, làm sáng tỏ kiếp trước kiếp sau để giải mối nghi vấn trong lòng công chúa."

Thất công chúa nói:" Cường hành mở lục đạo luân hồi là tội lớn xúc phạm thiên điều, ta thấy không ổn lắm!"

Lâm Phong cười đáp:" Lần trước ta cường hành mở ra lục đạo, đánh tan nhân quả nghiệp chướng thay Thải Y và Nghê Thường, chẳng phải bệ hạ cũng không truy cứu đó sao?"

Thất công chúa ngẩn ra một lúc rồi mới nói:" Bây giờ khác với lúc trước, tốt nhất là đạo huynh nên cẩn thận một chút:"

Lâm Phong đáp:" Không được, nếu có thể làm sáng tỏ được kiếp trước kiếp sau của ta, thì cho dù xúc phạm thiên điều một lần nữa cũng đáng giá!"

Thất công chúa nghe vậy thì cũng không cố khuyên ngăn nữa.

Lâm Phong lập tức phát lực, tay bắt pháp quyết, không gian liền rách ra. Lục đạo luân hồi lại một lần nữa bị cường hàng khai mở. Trên đỉnh đầu Lâm Phong hiện ra tam hoa, bản mệnh nguyên khí ba màu xoay chuyển trên đầu, ngưng tụ lại thành nguyên anh. Quanh thân nguyên anh có tử khí lưu chuyển rồi liền nhảy vào trong lục đạo. Nghiệp hỏa bao trùm trên luân hồi huyết trì lập tức ập về phía hắn.

" Cẩn thận nghiệp hỏa phản phệ!" Thất công chúa kinh hãi, vội vã hô hoán đề tỉnh. Nghiệp hỏa này là do nhân quả nghiệp chướng tạo thành, chỉ cần bị nhiễm một chút thôi là cũng phải rơi vào luân hồi, chuyển kiếp đầu thai, đúng là rất nguy hiểm.

" Không sao, ta có Linh Lung bảo tháp bảo vệ tâm thần, sẽ không có việc gì đâu!" Tiếng của Lâm Phong vọng lại từ đằng xa. Chỉ thấy trên bản thể của hắn xuất ra một cỗ Huyền Hoàng khí, một pho tượng tay cầm ngọn tháp xuất hiện, huyền hoàng khí nhẹ nhàng lan tỏa. Ma chướng lập tức rút lui.

Thất công chúa lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lâm Phong bản thể ngồi im lặng, nguyên anh đảo quanh luân hồi nghiệp hỏa một vòng liền sáng tỏ kiếp trước kiếp sau của mình.

Lại nói về thời thượng cổ hồng hoang, yêu quái tung hoành, quần ma loạn vũ, tiên đạo lại phát triển mạnh nên cuối cùng dẫn đến trận thượng cổ yêu ma đại chiến. Sau trận chiến, yêu tộc điêu linh, ma môn rời khỏi tam giới, đến ẩn cư ở tân ma giới. Nguyên Khổ đạo nhân, một trong hai đại thủ lĩnh của ma môn đi về tây phương, diễn hóa đại thừa phật môn mà tạo ra bồng lai tiên cảnh chốn tây phương, tự xưng hiệu A Di Đà, trong tam giới từ nay về sau xuất hiện thêm phật môn nhất mạch.

Mà bản thân hắn thực ra cũng chỉ là một tên tiểu tốt nơi trần thế, sau vì bỏ mạng trong trận yêu ma đại chiến, nên phải đầu nhập luân hồi chuyển kiếp. Trải qua vạn kiếp, hắn vừa mới được đầu nhập nhân đạo, sống lại ở nhân giới, lại phải trải qua nhiều gian nguy mà vượt qua thiên kiếp, đạt thành thiên tiên đại đạo.

Nguyên do rất đơn giản, nhưng thực ra lại cực kỳ phức tạp.

Từ khi hắn có được Thái Cực đồ liền bị môn phái truy sát, bị rơi vào Thái Hư huyễn cảnh, lại vướng phải nhiều nghiệt duyên. Thản Tang đại lục kia chẳng qua cũng chỉ là một không gian nhỏ bé trong thái hư huyễn cảnh mà thôi. Việc hắn bị lạc vào Thản Tang đại lục cũng chẳng phải ngẫu nhiên, nhưng hắn cũng không rõ vì sao lại như vậy.

Vô tình đạt được Thái Cực đồ cũng không phải là việc may mắn, nhưng lại được nhân giáo thái thanh tổ sư ban thưởng linh bảo, giúp thành thiên tiên đại đạo. Nguyên do quả thực rất rối rắm, trảm bất đoạn lý bất thuận ( có thể hiểu là bới không ra, giải thích nghe không xuôi).

Thái Hư huyễn cảnh là do Thất Thải nguyên thạch của Nữ Oa nương nương tạo ra, tên là ảo cảnh, như giả như thật, đạo lý trong đó huyền diệu không tả nổi. Bây giờ mộng đã tỉnh, ảo cảnh tự nhiên cũng hết, chỉ là nhân quả vướng phải hơn mười năm cũng không kết thúc, vẫn quấn lấy mình như trước.

Toa Lỵ Na từ mấy ngàn vạn năm trước đã chuyển kiếp, đầu thai vào làm Ngọc Đế thất công chúa. Những nữ nhân khác có quan hệ với mình trong Thái Hư huyễn cảnh cũng chuyển kiếp tới tiên giới, chỉ là cụ thể những người khác đầu thai vào ai thì với đạo hạnh của hắn bây giờ chưa thể tính ra được.

Thời gian đối với người có pháp lực cao cường không có định nghĩa rõ ràng, ảo cảnh vừa hết, hắn không nghĩ được Toa Lỵ Na mấy nàng lại đến tiên giới sớm hơn mình đến mấy nghìn năm. Lại còn là Ngọc Đế thất công chúa, loại cơ duyên này đúng là không thể chỉ nói hai ba câu là rõ ràng được.

Hắn lại càng khẳng định rằng, Toa Lỵ Na đầu thai làm Ngọc Đế thất công chúa không phải là ngẫu nhiên, mà là có người đã cố tình xếp đặt. Còn về phần vì sao Ngọc Đế lão nhi lại chiếu cố mình như vậy thì Lâm Phong cũng không nghĩ ra nguyên cớ.

Hơn nữa địa vị của mình quả thật cũng không nhỏ.....

Được Thái Thượng lão quân ban thưởng Thái Cực đồ và một hồ lô đại la cửu chuyển kim đan, ngoài ra còn có nhân quả với Nữ Oa nương nương nữa hay không hắn cũng không rõ. Chỉ có thể xác định chắc chắn rằng, Yêu Hoàng Thái Huyền đã bỏ mạng, Linh Lung bảo tháp thuộc quyển quản lý của mình, ngay cả Thất Thải nguyên thạch cũng do mình sở hữu.

" Đây....đây...đây là....."

Lâm Phong mở lục đạo luân hồi, sáng tỏ được tiền kiếp hậu thế của mình, thiên cơ điên đảo đã được hé lộ, thất công chúa dĩ nhiên cũng đã rõ nhân quả kiếp trước của mình nên nhất thời cứng họng, nói không ra lời. Khuôn mặt nàng dần đỏ hồng lên, ánh mắt nhìn Lâm Phong cũng thâm vài phần ôn nhu.

" Toa Lỵ Na chính là thất công chúa, thất công chúa chính là Toa Lỵ Na!" Lâm Phong trong lòng thở dài, nói:" Tiên đạo vô tận, công chúa cần gì phải chấp nhất nhân quả của kiếp trước."

Thất công chúa bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, không khỏi cười nói:" Chuyển kiếp vạn kiếp, kết quả là vẫn không thoát được số mệnh. Xem ra số mệnh đã định trước, để thiếp được cùng phu quân nối tiếp tình duyên, đây cũng là một chuyện tốt. Không biết được các tỷ muội khác đã thoát được kiếp nạn vạn kiếp, được đầu thai đến trần thế chưa."

Lâm Phong cười nói:" Ta có thể cảm thấy các nàng ở ngay bên cạnh ta, chỉ là không tính ra được cụ thể bọn họ ở đâu thôi. Có thể thấy được âm dương càn khôn đã bị người nào đó đảo lộn cả lên. Thôi thì cứ để sau này sẽ rõ."

Thất công chúa gật gật đầu, rồi lại nói:" Phu quân khai cung lập phái, tu vi của môn nhân đệ tử quá yếu ớt. Vườn đào ở Dao Trì có rất nhiều đào tiên đã chín, để thiếp lên trời hái về, cho phu quân phân phát cho môn nhân đệ tử nâng cao tu vi lên một chút!"

Lâm Phong cười nói:" Như vậy thì tốt quá, ta vừa mới đến tiên giới, tu vi pháp lực còn thua nàng, lại không có bạn bè thân thiết nào. Ở đây hỗn loạn người không ra người, quỷ không ra quỷ, giờ lại vừa san bằng Thuý Hà phái xong, yêu vương bốn phía đều giương mắt hổ nhìn trừng trừng, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm đến cửa gây phiền phức. Tu vi của môn hạ đệ tử yếu kém quá, đã làm cho nàng phải tốn nhiều tâm tư lo lắng rồi."

Thất công chúa đáp:" Thiếp cùng chàng là phu thê, đừng nên nói những lời này. Đệ tử của phu quân cũng chính là đệ tử của thiếp, không phân khác biệt!" Nói rồi nàng lập tức rời khỏi Cực Lạc cung, bay thẳng lên Dao Trì trên thiên đình, đi đến vườn đào để hái đào.

Dao Trì thiên giới là đạo tràng của Vương Mẫu nương nương, bảy vị công chúa và một vị thái tử của Ngọc Đế đều ở tại đây. Khi thất công chúa đi đến vườn đào, đám lính canh cửa nào dám tiến lên ngăn cản, vội vàng tránh đường để nàng vào.

Thất công chúa vừa biết được tiền thân hậu thế của mình, nàng đã từng kết duyên với phu quân từ vạn kiếp trước, vạn kiếp sau duyên lại nối tiếp, tình cảm chẳng nhạt phai nên dĩ nhiên muốn tận tâm tận lực giúp đỡ hắn.

Bảy vị công chúa của Ngọc Đế chính là Dao Trì thất tiên nữ, ngày thường nhàn rỗi thường hay vui chơi trong vườn đào. Thất công chúa đi thẳng một mạch đến hậu viên, sáu tỷ muội khác đang nô đùa trong hồ, trông thấy tiểu muội về thì vội tiến tới hỏi han, nhất thời oanh oanh yến yến cả lên, rất là náo nhiệt.

Đại công chúa hỏi:" Thất muội không phải vừa mới xuống trần sao, sao giờ lại đến vườn đào thế?"

Thất công chúa đỏ bừng mặt, lúng túng đáp:" Muội đến để hái đào."

Sáu vị tiên nữ lấy làm lạ, vội vã hỏi đến cùng, thất công chúa dĩ nhiên là không nói ra. Nàng lấy ra một cái túi to rồi bắt đầu hái đào bỏ vào túi.

Vườn đào có tổng cộng ba nghìn sáu trăm gốc đào, phân ra làm ba loại. Phía trước có một nghìn hai trăm gốc cây là loại quả nhỏ, ba ngàn năm chín một lần, người nào ăn được thì cơ thể mạnh khỏe, sẽ trở thành tiên.

Ở giữa có một nghìn hai trăm gốc, hoa thơm trái ngọt, sáu ngàn năm mới chín một lần, người nào ăn được thì liền phi thăng, trường sinh bất lão.

Đằng sau có một nghìn hai trăm gốc, hạt có vân tím, chín nghìn năm mới chín một lần, người ăn được thì thọ cùng trời đất, tuổi sánh nhật nguyệt.

Thất công chúa biết được tiền kiếp của mình, tình duyên sâu nặng nên một lòng muốn trợ giúp phu quân. Nàng hái đủ mấy trăm trái đào tiên ở phía sau, lúc này mới để ý đến sáu tỷ muội khác đang há mồm trợn mắt.

Nàng bỗng nghĩ đến hội bàn đào mấy trăm năm sau sẽ diễn ra, mình lại hái nhiều đào tiên như vậy, chỉ sợ khi hội bàn đào đến Vương Mẫu lại không có đủ đào chín cho tam giới thưởng thức. Nghĩ đến đây nàng nhất thời cảm thấy nóng vội, cũng không để ý đến sáu tỷ muội khác mà vội vã mang túi đào rời khỏi Dao Trì, bay xuống hạ giới.

Sáu vị công chúa lúc này mới phản ứng lại, vội túm tụm lại bàn luận, đại công chúa nói:" Thất muội hái nhiều đào tiên như vậy, ta đoán muội ấy nhất định đã tìm được ý lang quân rồi, nên mới về tiên giới hái nhiều đào tiên để mang xuống trần đưa cho lang quân."

Năm tiên nữ khác nghe vậy thì sợ hãi, cùng nói:" Thất muội gặp nạn mất, điều này không được phép xảy ra. Nếu chẳng may phụ hoàng biết được thì chắc chắn sẽ bắt thất muội lên thiên đình hỏi tội. Đại tỷ chính là ví dụ."

Đại công chúa nói:" Đại tỷ đã phải khổ rồi, chúng ta không thể để thất muội tiếp tục đi theo vết xe đổ ấy nữa, chúng ta trước tiên cố giấu diếm chuyện này, rồi nhanh chóng tìm ra biện pháp giải quyết!"

Ngọc Đế thật ra còn có một vị công chúa khác nữa, tên là Chức Nữ, sau chỉ còn thất tiên nữ là vì nàng lưu luyến trần tục, lén xuống hạ giới thành thân với một người tên là Ngưu Lang. Họ còn sinh được một trai một gái nữa.

Dao Trì công chúa tự tiện kết duyên với phàm phu tục tử nơi trần giới chính là làm xấu mặt thiên đình, Ngọc Đế biết được việc này thì giận tím gan, sai Vương Mẫu nương xuống trần bắt Chức Nữ mang trở về thiên đình. Đem một nhà bốn người họ tách ở hai bờ Ngân hà, từ nay về sau phải xa cách, mỗi năm chỉ được gặp mặt một lần."

Sáu vị tiên nữ thấy vết xe đổ, dĩ nhiên không muốn tiếp tục để muội muội tiếp bước đại tỷ đi vào đấy.

Sáu nàng ra lệnh thần tướng canh cửa không được kể chuyện hôm nay thất công chúa đến vườn đào ra ngoài, sau đó sáu nàng cũng tản đi.

Lâm Phong đang ngồi yên trong tiên phủ, trong lòng thở ngắn than dài. Tình duyên kiếp trước chưa xong, kiếp này lại tiếp tục. Chỉ là hắn không luân hồi chuyển kiếp, Lâm Phong vẫn là Lâm Phong lúc trước, không thay đổi một chút nào.

Nhưng Toa Lỵ Na lại luân hồi vạn kiếp, đầu thai làm Ngọc Đế thất công chúa. Mặc dù so với lúc trước không thay đổi nhiều lắm, nhưng cũng đã cách cả vạn kiếp rồi, khiến lòng Lâm Phong không khỏi sinh ra một cảm giác xa lạ.

Ngồi suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên hắn muốn ra ngoài đi dạo. Ai ngờ vừa ra khỏi tiên phủ đã thấy sắc trời rực sáng, mây màu hạ xuống, là thất công chúa mang theo túi đào từ Dao Trì vừa xuống đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.