Thượng Quan Dao sau khi đi vòng quanh quan sát, xác định được trong phòng hoàn toàn không có thiết bị giám sát hay nghe lén liền yên tâm đi tắm rửa.
Đứng trước gương, dùng một thứ nước thuốc đặc hiệu bôi lên phần cổ. Thoáng chốc một lớp da mỏng trên cổ bông lên, cô nắm lấy nó tháo ra một đường. Khuôn mặt tầm thường được thay bởi một khuôn mặt hoàn mỹ khác, mặc dù đã là lên cân nhưng trong cô chẳng khác là bao, khuôn mặt góc cạnh, hoàn hảo đến bất ngờ.
Để dòng nước lạnh chảy lên từng tất da thịt cứng cáp, Thượng Quan Dao nhắm mắt thư thả tận hưởng. Bỗng trong đầu xuất hiện một suy nghĩ khác thường, Tôn Bách dường như mỗi lần gặp mặt đều sẽ nhìn chằm chằm vào đôi mắt này của cô. Đưa tay sờ lên một bên mắt, rồi lại tự gạt bỏ.
“Chỉ là màu mắt hiếm thấy mà thôi.” – Nói rồi khóa nước lau tóc, mặc đồ đi đến trước gương dán lại lớp mặt nạ da người nhân tạo.
Mọi thứ xong xuôi đâu vào đấy, cô liền đi thẳng ra ngoài tìm đồ ăn, có lẽ do chế độ ăn uống một tháng này của mình ảnh hưởng. Hiện tại lúc nào cô cũng thấy đói bụng.
“Muốn đi đâu?” – Vừa đi ra đóng cửa, phía sau truyền đến âm giọng trầm khàn nam tính.
Cô xoay lại nhướng mày nhìn Tôn Bách cùng người phụ nữ trang điểm đậm phía sau. Quên nữa, lúc này còn phải “hiếu kính” vị công thần đã cho cô có cơ hội vào được tận đây nữa chứ. Làm người không nên quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778752/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.