“Đã đến đây rồi thì vào trong ngồi ăn đi rồi hẵng về.” - Mộ Dung Bạch khẽ cười, cũng không muốn trêu cô nhóc này đâu chỉ là nhớ muốn gặp mặt mà thôi.
“Được thôi.” – Cô bỗng nhếch môi, khiến anh ta sợ hãi. Cứ mỗi lần cô như vậy đều sẽ khiến người khác chịu thiệt hại lớn mới ngừng lại, quyết không để bản thân mình bị bỡn cợt, trêu đùa.
“Đi thôi.” – Anh ta chỉ mỉm cười, đâu phải Mộ Dung Bạch anh chưa từng bị cô gài bẫy chứ, có gì mà sợ hãi nữa.
Hai người một trước một sau đi vào trong phòng đã đặt sẵn trước. Phía bên kia Lăng Thiếu Phàm lúc giờ vẫn chưa chịu đi, nhìn mãi một hướng.
“Tôi đi đổi phòng bên kia sang phòng cạnh họ.” – A Tử rất hiểu ý tự động nói, thấy anh không nói gì nghĩa là ngầm đồng ý nên mới nhanh chóng đi đến quầy gọi quản lí.
Sau một hồi “thương lượng” cuối cùng Lăng Thiếu Phàm cũng được vào căn phòng bên cạnh, ngồi vào bàn ăn. Vì cách ở đây khá thoải mái nên cách âm cũng rất kém, ngồi bên đây vẫn có thể nghe rõ bên kia đang nói gì. Rất không thích hợp cho những việc bàn bạc hợp tác, quan trọng.
“Đưa menu cho cô ấy gọi đi.” – Cô gái xinh đẹp mặc đồng phục phục vụ nhà hàng đi đến chờ hai người gọi món. Mộ Dung Bạch ngoắt tay để người đẹp đó đưa menu sang cho cô.
“Vâng, ông chủ.” – Cô gái cúi đầu rồi đi vòng sang Thượng Quan Dao. Nhà hàng này chính là sản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778697/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.