Thượng Quan Dao đi nhanh vào thang máy, bóng đen kia cũng thoắt cái vào theo, vừa kịp khi cánh cửa đóng lại.
A Hành quăng một thứ gì đó lên camera an ninh trong thang máy, khiến nó bị che khuất.
"Lúc nãy chị vừa đến, có hai tên lạ mặt đi theo phía sau. Nhưng bị em cho người vờ gây chuyện, cản lại rồi." - Thấy không có điểm gì bất thường nữa, cậu ta mới quay sang nói.
"Theo đến đây nhanh thật." - Cô nhếch môi, ánh mắt sắc bén.
"Hiện tại, giết chúng?" - Vẻ mặt A Hành khi nói ra câu này rất hưng phấn.
"Chị đã từng nói với em, chúng ta không có quyền cướp đi mạng sống của bất kỳ một ai, cho dù đó có là kẻ thù. Quốc có quốc pháp, gia có gia quy. Giết người sẽ đền tội, đừng vì những kẻ không nên mà nhuốm máu trên tay, A Hành." - Cô bỗng nghiêm mặt, cậu ta dù đã được cô dạy dỗ rất tốt. Nhưng theo thời gian, bản năng của một người liệu dễ thay đổi?
Cô chỉ có thể luôn nhắc nhở cậu ta.
"Ừm." - Thở dài, nhún vai chả sao cả.
"Nhớ lấy A Hành, em còn A Tử. Đừng để sau này phải hối hận." - Cô bỗng nhắc đến một người không liên quan mấy.
"Nhắc đến cậu ta làm gì?" - A Hành có chút giật mình, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh hỏi.
"Em tự biết suy nghĩ trong lòng mình. Đừng nghĩ bản thân là trêu đùa theo những thứ mà chị đã dạy." - Cô không thích nói thẳng ra, phải để cho bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778690/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.