Tối đến.
Thượng Quan Dao đứng một mình trong bóng tối trước cửa sổ, nhìn vào đêm đen. Không biết sẽ đáng sợ đến thế nào nếu bên ngoài không có ánh trăng soi sáng, liệu nó có yên bình như hiện tại, hay là rối rắm giống như trong lòng cô.
Trăng hôm nay đặc biệt sáng, soi rõ như phác hoạ lên từng nét "quyến rũ" của cảnh vật trong màn đêm.
Bỗng bên eo bị một bàn tay mạnh mẽ ôm lấy, hơi thở cùng mùi hương quen thuộc nhanh chóng xộc thẳng lên mũi khiến cô cảm thấy dễ chịu, an toàn hơn.
"Đang suy nghĩ gì?" - Giọng nói đàn ông quyến rũ vang bên tai, hơi thở nóng ấm phả lên cổ làm cô hơi rụt lại.
"Chỉ là nghĩ nên trở về rồi, cũng không thể ở đây mãi. Mộ Dung Đức, lão cáo già đó sẽ nghi ngờ." - Cô thở dài, lấy lão già kia ra làm bia đỡ đạn.
Mấy lão cáo già bên nước W, còn đang nhăm nhe cô. Mà vừa hay cô lại mới thả hai tên kia trở về, phế tay chúng thì chính là đang khiêu khích. Rất sớm thôi lại đến nữa, cô còn chưa muốn nói cho anh biết chuyện này.
"Em trước nay chưa từng sợ bất cứ thứ gì?" - Hơi thở có chút dao động của anh khiến cô thoáng giật mình.
"Hiện tại bên nước W còn chưa có biết khi nào sẽ nổ ra trận chiến. Không thể quá cố chấp làm theo ý mình được." - Xoay ngang tựa đầu vào lòng ngực rộng ấm áp của anh.
Sau đó, cả hai liền im lặng không ai lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778688/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.