"Nhớ đối đãi với chúng cho tốt vào!" Tư Cảnh Nam nói xong thì rảo bước chậm rãi ra cửa rồi mất hút sau góc khuất. Bạch Doanh Thần liền thở dài một hơi rồi sau đó cũng lơ đi những lời cầu xin của bọn người đó mà bước đi.
Tư Cảnh Nam bước vào dinh thự chính của Hắc Mộc Vu, ngồi trên chiếc ghế sofa, anh đưa tay xoa xoa ấn đường rồi ngẫm nghĩ rất lâu. Bạch Doanh Thần cũng rất lo lắng cho anh lắm nên đã theo anh đến tận nơi. Bạch Doanh Thần vỗ nhẹ vào vai Tư Cảnh Nam nhẹ nhàng an ủi:"Nam, cậu đừng có suy nghĩ nhiều nữa. Nếu như vậy sẽ làm cho tinh thần kiệt quệ. Dù sao thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, nó không thể nào trở lại như ban đầu được nữa. Bây giờ cũng không phải lúc nên giữ tâm trạng như vầy, bên ngoài kia không biết có bao nhiêu kẻ chờ thời cơ cậu sa sút thế này để lấn tới chứ? Nên trước hết cậu phải giữ vững tâm trạng trước đã."
Bạch Doanh Thần nói đúng, nếu bây giờ anh còn đau đớn thế này thì không biết sẽ bị lật đổ thảm thế nào. Anh xiết chặt tay mình lại, gật đầu trước những lời nói của Bạch Doanh Thần. Ánh mắt sâu thẳm nhìn vô định vào không gian:"Lộ Khiết, anh nhất định sẽ trả thù cho em, bắt bọn chúng phải trả giá như chính cách mà bọn chúng đã làm với em. Dù hắn có là ai đi chăng nữa."
Bạch Doanh Thần nhìn thấy Tư Cảnh Nam chịu nghe lời anh như vậy thì thở phào một hơi. Nhìn hoàn cảnh Tư Cảnh Nam trước mắt, Bạch Doanh Thần lắc nhẹ đầu, trước đây anh đâu có như vậy, chỉ giữ một thái độ lạnh lùng, ít nói, và cũng không bao giờ có cảm xúc. Nhưng kể từ khi gặp Lộ Khiết thì hình như rằng con người anh đã thay đổi một cách chóng mặt. Nhìn họ rơi vào tình yêu một cách đau khổ như vậy, Bạch Doanh Thần chọn cách sống độc thân quả là thượng sách.
...
Thông tin về chuyện của Lộ Khiết cũng nhanh chóng lan tỏa tới bệnh viện, những người đã từng tiếp xúc với cô, họ đều rất yêu mến và cảm phục. Nghe xong câu chuyện này, họ rất đau lòng và cảm thương cho cô, tại sao một người trước giờ luôn làm việc tận tình, chăm sóc bệnh nhân chu đáo lại ra đi sớm như vậy. Mọi người cũng nhận ra rằng, tuy vẻ bề ngoài cô lạnh lùng và nghiêm túc như vậy, thật ra bên trong thì rất ân cần và ấm áp. Ở bệnh viện, sau khi nghe tin này, Tiểu Vũ, bác sĩ Minh và Trạch Tịnh Thần đều sốc như nhau, bọn họ đều ủ rủ cả ngày, làm việc chả thanh thản chút nào.
Trạch Tịnh Thần đột nhiên rời đi, lái xe đến thẳng Hắc Mộc Vu. Lúc đầu, vệ sĩ trước cửa ngăn anh lại nhưng anh lại cố vùng vẫy, chống cự, nhất định phải gặp cho được Tư Cảnh Nam.
Phía bên trong khuôn viên của Hắc Mộc Vu, Tư Cảnh Nam chậm rãi rảo bước đi ra ngoài thì gặp ngay cảnh đó. Đám vệ sĩ đều quay mặt về hướng anh nên đã sơ suất để cho Trạch Tịnh Thần lẻn vào. Anh ta chạy tới túm lấy cổ áo Tư Cảnh Nam, trừng mắt lớn tiếng.
Những người vệ sĩ ở ngay đó và cả Tân Trạch theo sau anh nhìn thấy vậy định lên cản lại nhưng Tư Cảnh Nam đã ra hiệu cho họ dừng lại.
"Mày nói đi, tại sao lại để cô ấy đi như vậy hả?" Trạch Tịnh Thần hét lớn:"Lúc đầu, nếu biết như vậy thì tao nhất định sẽ không giao cô ấy cho mày."
Lời nói của Trạch Tịnh Thần dường như đã trở thành một mũi dao sắc nhọn khoáy thẳng vào trong trái tim của Tư Cảnh Nam.
Phải nếu như không phải anh đã để Lộ Khiết lại bên mình thì chắc rằng, hôm nay cô vẫn còn sống. Ánh mắt của anh lại càng trở nên sâu lắng và khó đoán hơn rất nhiều. Anh gỡ tay Trạch Tịnh Thần ra rồi chỉnh sửa lại cổ áo:"Đưa anh ta về đi, bây giờ tôi không có tâm trạng."
Tư Cảnh Nam vốn định đi ra ngoài nhưng mà nhìn hoàn cảnh này làm anh khá mất hứng nên khi ra lệnh xong, Tư Cảnh Nam liền quay người bước vào trong.
Phía sau anh vẫn là tiếng nói đau đớn cùng với những lời than trách của Trạch Tịnh Thần quãng được, quãng mất rồi mất hút.
......
Tóm lại, chuyện xảy ra với Lộ Khiết lần này, người đau khổ không chỉ riêng gì Tư Cảnh Nam mà còn có cả Tuyết Linh, sau khi biết tin cô liền ngất đi và khóc đến tiều tụy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]