Bên tai có tiếng nói chuyện rầm rì, lúc ẩn lúc hiện, nhưng trước sau không ngừng, vừa lúc giữ cho một người đang căng thẳng thần kinh nghe được điểm vi diệu trong đó.
Trương Vô Kỵ không khỏi nhíu mày, trừ bị tiếng nói chuyện quấy rầy nghỉ ngơi, phần lớn là vì là thân thể khó chịu.
Một luồng hàn khí từ hai bên trái phải dưới xương sườn chui ra, ngang ngược đẩy đi tất cả nhiệt độ trong cơ thể, khiến Trương Vô Kỵ đứng giữa trời đông, không ngừng run rẩy, lại không có cách nào sinh ra một chút nhiệt độ, chỉ có thể cảm nhận rõ ràng hàn khí này như hóa thành ngàn vạn cây băng châm, đâm vào tứ chi ngũ tạng của hắn.
Trong mấy hơi, hắn vì đau đớn mà mồ hôi tuôn như suối, đầu óc u ám.
Mình làm sao thế này?
Từ sau khi Trương Vô Kỵ đại thành Cửu Dương Thần Công, có thể xưng là nóng lạnh bất xâm, chưa từng trải nghiệm cảm thụ như vậy nữa. Nhưng cảm giác này lại có chút quen thuộc, là thứ đã từng ngày ngày đêm đêm làm bạn với hắn.
Hắn có một phỏng đoán, lại không thể tin được.
"Trương gia gia! Vô Kỵ Ca ca lại bắt đầu phát run rồi!"
Một giọng nữ non nớt vang lên, sau đó Trương Vô Kỵ nghe thấy tiếng bước chân dồn dập.
Trương Tam Phong bước nhanh tới giường, chỉ thấy Trương Vô Kỵ sắc mặt trắng xanh, môi thâm tím, toàn thân đổ đầy mồ hôi lạnh thấm ướt áo trong dính trên người, cuộn tròn lại không ngừng run rẩy, vội vàng đỡ hắn dậy, vận Cửu Dương Công của Võ Đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/222764/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.