🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Vô Kỵ!"

Tống Thanh Thư đang ngủ mơ đột nhiên bừng tỉnh, lạnh băng sợ hãi bao phủ toàn thân, trong căn phòng tối đen trợn to mắt mờ mịt nhìn về phía trước, dồn dập thở hổn hển.

Y không phải mơ, nhưng vừa rồi trong nháy mắt y cảm thấy mình như đang mơ một giấc mơ rất dài. Trong mộng y dường như đang bay lượn trên không trung, nhưng ngay lập tức mất đi đôi cánh, rơi xuống vực sâu vô tận, cảm giác mất trọng lượng kéo dài dằng dặc nhưng lại chỉ xé rách linh hồn và thể xác trong chớp mắt, tưởng như thị giác vặn vẹo sai chỗ làm y từ trong mộng đến hiện thực đều hoảng sợ không thôi. Ký ức trong mơ dần dần biến mất, duy nhất rõ ràng chỉ còn lại tiếng tim đập kịch liệt.

Hai tay không tự chủ được mà run rẩy, Tống Thanh Thư sờ soạng mấy lần mới thắp được ngọn đèn trên tủ đầu giường, ánh nến mờ nhạt, tuy mỏng manh lại có thể mang cho y một chút an ủi, bản tính của con người vốn là sinh vật hướng sáng.

Tống Thanh Thư hít sâu mấy hơi, mới thoát khỏi cảm xúc đáng sợ kia.

Y không tin mình vô duyên vô cớ gặp ác mộng này, chỉ cần nghĩ tới Trương Vô Kỵ phương xa, cảm giác quỷ dị kia lại trào lên như thủy triều.

Hắn và Dương Bất Hối đang nửa đường đến Trừ Châu, lúc này thay đổi tuyến đường đến Mẫn Châu vẫn kịp.

"Ta không lên chiến trường mạo hiểm." Tống Thanh Thư lẩm bẩm. "Ta chỉ cần nghe thấy Vô Kỵ bình an vô sự là được rồi."

——

Giờ phút

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103172/chuong-133.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.