Trước khi chính thức xuất phát, bỗng xảy ra sự cố "ngoài ý muốn" nho nhỏ. 
"Hàn Lâm Nhi bị thương?" Trương Vô Kỵ nhìn Chu Nguyên Chương và Hoa Vân, ngữ khí có phần nghiền ngẫm: "Ngày mai là xuất phát rồi, chiều nay lại ngã gãy chân, quả là không khéo." 
"Đúng vậy!" Chu Nguyên Chương gật đầu nói: "Ai mà ngờ được! Lúc đầu chỉ là Hàn Lâm Nhi thấy sắp phải theo giáo chủ đi Võ Đang, mà Hoa Vân thì phải ở lại Trừ Châu, bọn họ vừa mới kết giao bằng hữu, đương nhiên không nỡ chia xa, liền hẹn cùng nhau đua ngựa, không ngờ Hàn Lâm Nhi lại bị ngã ngựa, gãy chân!" 
Nói xong, Chu Nguyên Chương ra sức kéo Hoa Vân: "Hoa Vân! Chuyện này là lỗi của đệ! Đã không khuyên ngăn Hàn Lâm Nhi thì thôi, còn khuyến khích cậu ta đua ngựa với mình, chậm trễ việc lớn của giáo chủ!" 
Hoa Vân cũng tỏ vẻ áy náy, vội vàng hành lễ, biểu thị mình chấp nhận lãnh phạt. 
"Việc này cũng không trách ngươi, vốn là ngoài ý muốn." Trương Vô Kỵ phất phất tay: "Hàn Lâm Nhi bây giờ trọng thương, chi bằng để ta đi xem, giúp cậu ta chẩn trị một phen." 
Đúng lúc này, Tống Thanh Thư đẩy cửa ra, nghe thấy Trương Vô Kỵ nói liền hỏi: "Vô Kỵ, ngươi muốn đi đâu?" 
Trương Vô Kỵ nói: "Hàn Lâm Nhi đua ngựa vô ý ngã gãy chân, vừa lúc ta đang rảnh, không bằng đi xem cho cậu ấy một chút." 
"Ồ? Hàn Lâm Nhi ngã gãy chân?" Tống Thanh Thư có chút kinh ngạc. "Đây không phải chuyện nhỏ! Đã báo cho Lưu thống lĩnh chưa?" 
Hoa Vân nói: "Chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103153/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.