Trương Vô Kỵ cũng không chỉ nói ngoài miệng, chờ toàn bộ thành Dĩnh Châu đều đặt dưới sự khống chế của nghĩa quân, Trương Vô Kỵ liền ra mặt bắt đầu nhúng tay vào thu xếp bố trí nhân sự.
Kiếp trước hắn chưa hề học qua những thứ liên quan đến việc này, bởi vậy ẩn cư cũng rất dứt khoát. Trong tay vốn không có quyền, lấy gì mà buông quyền? Hơn nữa hắn hoàn toàn không hiểu rõ những sự vụ này, vài lần ít ỏi nhúng tay vào đều bị lăn lộn đến mặt xám mày tro, thế nên trong lòng liền có sẵn mấy phần bài xích.
Hàn Sơn Đồng và Lưu Phúc Thông một lòng trung thành với Trương Vô Kỵ, Trương Vô Kỵ vừa mở miệng liền dứt khoát giao hết tất cả bố trí ra, cả bản thân mình cũng biểu thị sẵn lòng nghe theo Trương Vô Kỵ an bài. Lúc Trương Vô Kỵ tiếp nhận lại nhớ tới trải nghiệm thất bại kiếp trước, trong lòng có chút không chắc.
Nhưng đến khi hắn chính thức thi triển, mới rất kinh ngạc phát hiện, mọi việc kỳ thật không khó khăn như hắn tưởng, có rất nhiều vấn đề mấu chốt trong đó, hắn liếc qua là nhìn thấu.
Trương Vô Kỵ không cảm thấy đây là nhờ mình sống lại một đời mà đột nhiên thông suốt, cẩn thận ngẫm nghĩ một phen mới hiểu được vì sao mình sẽ thay đổi như vậy. Kiếp này hắn được Ân Dã Vương và Ân Thiên Chính bồi dưỡng, tay cầm tay dốc hết sức phát triển thế lực của Thiên Ưng Giáo, bất luận là dẫn dắt Thiên Ưng Giáo khuếch trương thế lực, hay là suất lĩnh bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103138/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.