Mạc Thanh Cốc xuất hiện hoàn toàn ngoài dự liệu của Tống Thanh Thư, nhưng chỉ cần nghĩ một chút là biết, đây tuyệt đối không phải trùng hợp.
Khó trách Trần Hữu Lượng nói nhiều như vậy, nhìn như muốn nhiễu loạn tinh thần của Tống Thanh Thư, nhưng chưa câu nào nói đến tử huyệt, bây giờ xem ra, chỗ nào là nói cho y nghe? Tất cả đều là nói cho Mạc Thanh Cốc trong chỗ tối nghe!
"Thất sư thúc! Trong này có ẩn tình khác, thúc nghe con giải thích!" Tống Thanh Thư giữ vững tinh thần ứng phó với Mạc Thanh Cốc, khóe mắt liếc qua thấy Trần Hữu Lượng muốn chạy, vội vàng nói: "Việc cấp bách, trước hết để cho con giết tên Trần Hữu Lượng này đã!"
"Mạc thất hiệp! Trần Hữu Lượng ta không lừa ngươi!" Trần Hữu Lượng đỡ cây đứng lên, lớn tiếng nói: "Đúng! Ta thừa nhận là ta phóng ám khí trên Quang Minh Đỉnh, thế nhưng ta làm vậy là có nguyên nhân! Thành Côn là sư phụ ta, chết trong tay Minh Giáo, ta giết không được Ân Di Ái, chẳng lẽ còn giết không được tình nhân của hắn hay sao?!"
"Ngươi đừng có nói bậy! Lúc trước ngươi rõ ràng là muốn mượn chuyện này châm ngòi gây sự!" Tống Thanh Thư gầm lên.
Mạc Thanh Cốc thấy hai người bên nào cũng cho mình là phải, trong lòng nhanh chóng tính toán:
Trần Hữu Lượng cố nhiên là đối thủ đối địch, thế nhưng uy hiếp của hắn với Võ Đang không lớn, trước đó cũng chưa làm gì, võ công bình thường, hang ổ ngay tại Cái Bang, hòa thượng chạy được miếu chạy không được, dù cho thả đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103121/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.