Vi Nhất Tiếu vượt nóc băng tường ở Tây viện, cẩn thận đi lại, quả nhiên không phụ y vất vả, đã trông thấy Vương Bảo Bảo tiền hô hậu ủng đi ra.
"Thát Tử này mặc vàng đeo bạc, một đám hạ nhân theo hầu, nhìn là biết quý tộc Thát Tử chủ sự trong Vương phủ. Hơn nửa đêm ra ngoài, nhất định là đi gặp Phạm Dao!" Vi Nhất Tiếu dán trên nóc nhà đưa mắt nhìn Vương Bảo Bảo đi xa, trong lòng tính toán, vội vàng đuổi theo.
Chỉ thấy Vương Bảo Bảo đi đến một gian khách phòng hẻo lánh, cùng một người có vẻ là quản sự đi vào, những người khác ở lại bên ngoài trông coi. Vi Nhất Tiếu thấy thị vệ phòng thủ kín gian phòng kia như thùng sắt, không khỏi ê răng một trận, chỉ có thể ngóc cổ đợi bên ngoài, không nhìn thấy bên trong xảy ra chuyện gì.
Vi Nhất Tiếu không khỏi nhụt chí, bỗng nhiên trong góc khuất mái hiên có thứ gì vừa khẽ động, Vi Nhất Tiếu sáng mắt lên, chăm chú nhìn kỹ. Thì ra căn nhà này quá mức hẻo lánh, mấy con dơi con treo mình dưới mái hiên, đập cánh chờ cha mẹ đi kiếm mồi về.
"Đây thật là trời cũng giúp ta!" Vi Nhất Tiếu mừng rỡ, bẻ nhánh cây bên cạnh, ném vào một con dơi con. Dơi con bị đập trúng, móng vuốt buông lỏng rớt xuống, làm cửa sổ đang đóng hé ra một khe nhỏ, vừa vặn có thể để cho Vi Nhất Tiếu trông thấy cảnh tượng bên trong.
Người canh gác cũng bị kinh động: "Chuyện gì vậy?"
"Con dơi rớt xuống thôi." Dơi đồng âm với phúc(*),là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103114/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.