🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai cô gái lại đi một hồi, có dạ minh châu chiếu sáng, các nàng dựa vào ký hiệu trên tường phân biệt phương hướng, cuối cùng lại nghe thấy tiếng của Dương Tiêu. Dương Bất Hối mừng quá, vội vàng chạy tới, chỉ cảm thấy trước mắt rộng mở sáng ngời, đã ra khỏi mật đạo không thấy ánh mặt trời, đi vào một đại điện: "Cha!"

"Bất Hối?" Dương Tiêu ngồi bật dậy, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhưng rất nhanh lại ảm đạm xuống: "Bất Hối, con tự xuống núi trốn đi, cha vô năng, không bảo vệ được con."

Dương Bất Hối lúc này mới thấy rõ trạng thái của Dương Tiêu, sắc mặt y trắng xanh, môi phát tím, suy yếu gục trên mặt đất, đứng dậy không nổi. Mà trong phòng này, trừ Dương Tiêu, còn có sáu người khác cũng co quắp dưới đất, hoặc ngồi hoặc nằm, đều là sắc mặt xám xịt.

Dương Bất Hối lập tức rơi nước mắt, khóc ròng nói: "Đây là có chuyện gì? Là ai đả thương mọi người?"

"Chúng ta sơ ý bị người ám toán, bây giờ cả đứng lên cũng khó khăn, càng đừng nói tới bảo vệ Quang Minh Đỉnh." Dương Tiêu lắc đầu, không muốn nhiều lời: "Người kia đã chạy, Tạ Tốn và Đại Ỷ Ti đuổi theo vẫn chưa về, cũng không biết bọn họ lúc này thế nào."

Tiểu Chiêu đột nhiên ngẩng đầu nhìn Dương Tiêu.

"Người kia là ai? Tạ Tốn là nghĩa phụ của Vô Kỵ ca ca, ông ấy tại sao lại ở đây? Đại Ỷ Ti là ai?" Dương Bất Hối mờ mịt hỏi. "Cha, con không đi! Con không muốn xa cha!"'

Dương Tiêu định nổi giận đuổi Bất Hối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103104/chuong-66.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.