Mấy tháng sau, đoàn người Võ Đang đến Tây Vực, ở nhờ một thôn trang nhỏ cách Quang Minh Đỉnh không xa. 
"Dựa theo tốc độ của chúng ta, qua một ngày nữa là có thể tới Quang Minh Đỉnh, đến lúc đó không vội lên núi, chờ các môn phái khác cùng đi." Tống Viễn Kiều thu xếp một phen xong, để mọi người về nghỉ. 
Nông hộ trong thôn đều là người Tây Vực, dung mạo rất khác người Hán, mũi cao mắt sâu, thể trạng cường tráng hơn không ít. Bởi vì Võ Đang trả thù lao hậu hĩnh, bọn họ cũng tiếp đón nhiệt tình chu đáo. 
Một lão phụ nhân bưng một khay sành lớn đựng đầy khoai tây thịt dê ra, dùng gia vị khá nặng, trên mỗi miếng thịt và khoai đều cắm một cây tăm nhọn, tỏa mùi thơm lừng: "Ăn tối nào!" 
Tống Thanh Thư nói cảm ơn, cầm đũa gắp một miếng khoai tây, cười nói: "Mùi của khoai tây này lạ thật, chưa từng thấy bao giờ." 
Lão phụ nhân đáp: "Là hương liệu đặc sản của chúng tôi, lấy lá của một loại cây có mùi hương, phơi khô mài thành bột, rắc vào thức ăn hương vị rất thơm ngon." 
Kim Đa Bảo đã ăn liền mấy miếng, liên tục tán thưởng: "Quả nhiên hương vị đặc biệt, lão nhân gia, tay nghề của bà thật tốt! Hương liệu này còn nhiều không? Cháu muốn mua mấy phần mang về!" 
"Có, để tôi đi lấy cho cậu." 
Tống Thanh Thư nhìn lão phụ nhân đi ra cửa, dưới bàn đá hắn một cú, trừng hắn: "Bây giờ chúng ta càng ngày càng tới gần Quang Minh Đỉnh, Minh Giáo tuyệt sẽ không ngồi chờ chết, cha đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103098/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.