Bối Cẩm Nghi vẫn luôn ở hiện trường, chỉ là người tham gia quá nhiều, nàng không phân thân nổi, bây giờ mới khoan thai tới muộn. Tống Thanh Thư giành trước nghênh tiếp nàng, không quá khách quan nói lại tiền căn hậu quả một lần, liền để nàng đi tìm trưởng bối Võ Đang và Không Động thương lượng cụ thể xem xử trí thế nào.
"Hắn mở miệng trào phúng võ công của Không Động chúng ta trước, chúng ta nhịn không được, muốn cho hắn kiến thức một phen!" Có người trong Không Động tính tình nóng nảy đã kêu lên.
Trương Vô Kỵ nghiêm mặt không nói lời nào.
Tống Thanh Thư thay hắn nói: "Ta rõ ràng nghe thấy các ngươi mở miệng lăng nhục mẫu thân của Vô Kỵ! Vô Kỵ xưa nay cẩn thận, nếu không phải các ngươi gây sự trước, hắn tuyệt đối sẽ không xúc động!"
"Ân Tố Tố kia vốn chính là yêu nữ Ma giáo, còn không cho chúng ta nói sao?"
Trương Vô Kỵ giận dữ: "Ngươi câm miệng!"
"Được rồi!" Bối Cẩm Nghi hét lớn một tiếng, quay đầu chắp tay với Tiền Hữu Tuệ cùng Du Liên Châu: "Hai vị môn hạ đệ tử huyên náo như thế, không thể để cho họ ở lại xem võ nữa, mong rằng thông cảm."
Du Liên Châu nhẹ gật đầu, để Trương Vô Kỵ cùng Tống Thanh Thư trở về. Tiền Hữu Tuệ giận đệ tử không nên hồn, cùng nhau xông lên cũng không lấy được phất thắng, dứt khoát mang theo đệ tử cùng nhau rời sân.
"... Vậy là ngươi đối phó với ông ta như thế?" Trương Vô Kỵ nghe Tống Thanh Thư kể lại chuyện với Tây Hoa Tử, buồn cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103071/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.