Ta phất tay, trong lòng chua xót, đột nhiên cảm thấy mệt mỏi. 
   
 Từ lúc hủy hôn đến nay, trước mặt cha mẹ và bạn bè, ta luôn tỏ ra nhẹ nhàng, sợ người khác nhìn thấy trò cười của mình, có lúc còn phải an ủi mẹ, bản thân chưa từng khóc một lần. 
   
 Chớp mắt, không biết vì sao, ta lại suýt rơi lệ. 
   
 Ta phất tay, nói với tiểu tư rằng ta không thích xem kịch. 
   
 Chuyện tình yêu của người khác, có gì đáng xem chứ. 
   
 *** 
   
 Giờ đây, trong chuyện hôn nhân của ta, kén chọn mãi không xong, ý mẹ ta là, đợi qua năm mới rồi hãy tính. 
   
 Luôn phải cố gắng chọn một người tốt, điều tra kỹ càng nhân phẩm, không cần vội vã. 
   
 Mẹ ta nghĩ cho ta mọi điều, chuyện hôn nhân vốn phải nghe theo cha mẹ, ta đương nhiên không có dị nghị gì. 
   
 Mẹ hy vọng ta có thể sống suôn sẻ cả đời, chỉ là không ngờ rằng, càng kéo dài, lại càng lắm rắc rối. 
   
 Trong yến hội đầu năm, Hoàng thượng nổi hứng, muốn ban hôn cho Hoài Hóa tướng quân đã nhiều năm chưa lấy vợ, Hoàng thượng tùy tay chỉ một cái, rơi ngay vào ta, như một ngọn núi nặng nề đè xuống. 
   
 Hoài Hóa tướng quân Lý Phù, tên thật là Lý Phúc, người ở Hào Châu. 
   
 Vài năm trước, khi Tây Bắc nổi loạn, triều đình cử đại tướng quân Lý Kính Trung xuất chinh Thổ Phiên. 
   
Lý Phúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-kich-giua-man-suong/3625424/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.