Chương trước
Chương sau
(Văn án)

 

Gần đây, vị hôn phu của ta nổi tiếng khắp Kinh thành. 

 

Hắn hợp tác với nữ đạo tặc tài hoa, vừa chính vừa tà - Tô Uyển Uyển, cùng phá giải nhiều vụ án lớn. 

 

Để phá án, hắn và Tô Uyển Uyển thậm chí còn giả vờ bái đường, tạo ra một màn kịch giả mà như thật. 

 

Một người tài trí, một người tinh tế nhạy bén. Họ từ chỗ đối đầu không quen biết trở thành những cộng sự ăn ý, cùng nhau tìm ra chân tướng, làm sáng tỏ công lý, và để lại những câu chuyện truyền kỳ đẹp đẽ. 

 

Chỉ có điều, ta - vị hôn thê của hắn - bỗng trở nên thừa thãi và lạc lõng.

 

01

 

Khi tin tức Cố Hoài Xuyên bị phạt gia pháp đến tai ta, ta đang xem một vở tuồng.

 

Vở tuồng này là một trong những vở mới được dàn dựng gần đây, đang là vở thịnh hành nhất trong Kinh thành.

 

Nó kể về câu chuyện nữ tặc Kim Yến Tử Mộ Dung Cửu và bổ đầu Lục Phiến Môn Ôn Thuật Bạch liên thủ phá án.

 

Vụ án liên quan đến một vụ trộm trang sức lớn, bọn đạo tặc chuyên nhắm vào viên minh châu trên phượng quan của các tân nương. Thủ đoạn của chúng tinh vi, luôn chọn lúc động phòng hoa chúc, khi tân lang và tân nương đổi chén giao bôi để ra tay. Chỉ trong một thoáng, khi ngọn nến lóe lên rồi tắt, phượng quan trên đầu tân nương đã trở thành cái vỏ trống rỗng.

 

Ban đầu, người của triều đình cho rằng vụ án này là do Mộ Dung Cửu gây ra, chỉ vì ở hiện trường mỗi vụ án đều có một chiếc phi tiêu Kim Yến nổi tiếng. Nhưng sau đó, Ôn Thuật Bạch phát hiện ra, phi tiêu đó quả thực là của Kim Yến, nhưng dấu chân để lại ngoài cửa rõ ràng là của một người đàn ông, chứng tỏ vụ án này là một cái bẫy để hãm hại Mộ Dung Cửu.

 

Từ đó, Ôn Thuật Bạch và Mộ Dung Cửu hợp tác, quyết tâm tìm ra hung thủ thực sự.

 

Điều khiến mọi người bàn tán nhiều nhất chính là đoạn hai người giả làm phu thê để bắt hung thủ thật.

 

Một người mang vẻ hiệp khách trẻ trung, một người là nữ tặc tài hoa.

 

Một người là đệ tử chính đạo, một người là kẻ đi giữa ranh giới thiện và ác.

 

Ban đầu, họ vốn dĩ có thể mỗi người đi một con đường riêng, nhưng tình cảm lại khó cưỡng, chỉ có thể nhân cơ hội dàn dựng vở kịch mà nửa thật nửa giả, gọi nhau một tiếng “khúc khích phu quân”.

 



Tình yêu thế gian, giống như Bạch Xà và Hứa Tiên, như Ngưu Lang và Chức Nữ, như mèo và chuột, dù biết là không thể nhưng vẫn kiên trì, lại càng cảm động.

 

Chính vì vậy, câu chuyện giữa Mộ Dung Cửu và Ôn Thuật Bạch mới trở nên nổi tiếng khắp kinh thành, đến mức ta phải cử người xếp hàng ba năm ngày để lấy được một chỗ ngồi trên tầng hai của rạp kịch.

 

***

 

Khi thị nữ báo tin Cố Hoài Xuyên bị phạt gia pháp, ta đang xem đến đoạn hay nhất.

 

Kim Yến Tử thật và giả đang đấu với nhau, Mộ Dung Cửu nhẹ nhàng như bươm bướm lượn, thân pháp uyển chuyển, trên người vẫn còn mặc áo cưới, khăn trùm đầu vừa được lật lên, để lộ dung nhan tuyệt sắc.

 

Ôn Thuật Bạch bảo vệ bên cạnh, tùy ý vung kiếm cắt một chiếc lá tre, b.ắ.n ra một mảnh ngăn chặn ám khí do Kim Yến giả b.ắ.n ra.

 

Hắn cười nói: “Phu nhân hãy cẩn thận.”

 

Mộ Dung Cửu cũng cười, nụ cười ấy ba phần thật bảy phần giả, cất giọng trong trẻo: “Cảm ơn phu quân.”

 

Người đóng vai Kim Yến Tử là đại danh gia Bạch Thập Tam Nương của rạp Lê Viên, ánh mắt long lanh, miệng cười nụ mỏng manh, một tiếng “phu quân” nghe đến tan cả xương cốt.

 

Tình tiết vụ án thăng trầm, diễn biến tình cảm càng sâu sắc.

 

Thực sự là một vở kịch hay.

 

Nếu như nhân vật Ôn Thuật Bạch trong đó không lấy nguyên mẫu là vị hôn phu của ta, Cố Hoài Xuyên.

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

Mọi người đều biết rằng, những vở tuồng này được cải biên từ các vụ án lớn mà Cố Hoài Xuyên - Thiếu khanh của Đại Lý Tự, mới phá gần đây.

 

Án lớn năm nào cũng có, nhưng không phải chuyện hiếm.

 

Nhưng án lớn kết hợp với chút tình cảm, anh hùng mỹ nhân, liền trở thành truyền kỳ.

 

Khắp phố phường, bên bữa cơm chén trà, ai ai cũng bàn tán rằng Cố Hoài Xuyên cùng với Tô Uyển Uyển, quả thực là “gió vàng sương ngọc gặp nhau một lần, vượt qua biết bao chuyện trong nhân gian”.

 

Chính là câu nói: “Nàng vốn là người đẹp, nhưng tiếc thay là kẻ trộm.” Cố Hoài Xuyên yêu mến tài nghệ và trí tuệ của Tô Uyển Uyển, sau khi kết thúc mấy vụ án mà họ đã liên thủ phá được, hắn đã đặc biệt dâng tấu chương xin ân điển từ Thiên Tử. Tô Uyển Uyển từ nay được xóa tội, không còn là tội phạm truy nã của triều đình.

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.