Người đàn ông yên lặng ngồi trên giường trong phòng phẫu thuật, ngoan ngoãn để bác sĩ bên cạnh lau sạch vết thương cho mình.
Mà ánh mắt của Mặc Bắc Diễm, lại nhìn chằm chằm vào dáng người đứng yên ở góc phòng phẫu thuật. [
dauhu]
"... " Nam Cửu Yên nhìn hắn như vậy, vẻ mặt bất đắc dĩ không làm gì được.
Hắn làm phẫu thuật thì cứ làm đi, tại sao lại bắt cô ở lại đợi chứ.
Ngay cả khi có Hướng Tấn canh giữ, Mặc Bắc Diễm vẫn không an tâm sợ cô chạy mất.
Nam Cửu Yên cũng không biết bản thân có khinh công, hay là pháp thuật chạy trốn nào, mà có thể làm cho hắn nghi ngờ như vậy.
"Vết thương ở cánh tay cần nhanh chóng xử lý, tôi sẽ gây mê cho ngài trước." Trưởng khoa phẫu thuật nói.
Bác sĩ gây mê đã chuẩn bị sẵn thuốc, đang định tiến lại gần tiến hành phẫu thuật, nhưng lại nhận được cái liếc mắt của hắn, khiến chân ông mềm nhũn không dám tiến lại gần.
"Không cần." Mặc Bắc Diễm khó chịu nói.
"Nếu không tiêm thuốc mê, tôi sợ ngài sẽ chịu không nổi." Bác sĩ kinh ngạc nói.
"Tôi nói không cần chính là không cần." Mặc Bắc Diễm lạnh lùng liếc nhìn bác sĩ trước mặt, ánh mắt lại chuyển đến Nam Cửu Yên đang đứng ở cửa phòng phẫu thuật.
"Cái này..." Điều này làm cho bác sĩ khó xử.
Mọi người đều biết lai lịch không tầm thường của người đàn ông trước mặt, chỉ một việc là trong vòng nửa năm có thể tra tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-khong-ngoan-muon-bo-tron-mac-tong-co-chap-bi-dau-den-nghien-roi/2862715/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.