Chương trước
Chương sau
Người đàn ông yên lặng ngồi trên giường trong phòng phẫu thuật, ngoan ngoãn để bác sĩ bên cạnh lau sạch vết thương cho mình.

Mà ánh mắt của Mặc Bắc Diễm, lại nhìn chằm chằm vào dáng người đứng yên ở góc phòng phẫu thuật. [

dauhu]

"... " Nam Cửu Yên nhìn hắn như vậy, vẻ mặt bất đắc dĩ không làm gì được.

Hắn làm phẫu thuật thì cứ làm đi, tại sao lại bắt cô ở lại đợi chứ.

Ngay cả khi có Hướng Tấn canh giữ, Mặc Bắc Diễm vẫn không an tâm sợ cô chạy mất.

Nam Cửu Yên cũng không biết bản thân có khinh công, hay là pháp thuật chạy trốn nào, mà có thể làm cho hắn nghi ngờ như vậy.



"Vết thương ở cánh tay cần nhanh chóng xử lý, tôi sẽ gây mê cho ngài trước." Trưởng khoa phẫu thuật nói.

Bác sĩ gây mê đã chuẩn bị sẵn thuốc, đang định tiến lại gần tiến hành phẫu thuật, nhưng lại nhận được cái liếc mắt của hắn, khiến chân ông mềm nhũn không dám tiến lại gần.

"Không cần." Mặc Bắc Diễm khó chịu nói.

"Nếu không tiêm thuốc mê, tôi sợ ngài sẽ chịu không nổi." Bác sĩ kinh ngạc nói.

"Tôi nói không cần chính là không cần." Mặc Bắc Diễm lạnh lùng liếc nhìn bác sĩ trước mặt, ánh mắt lại chuyển đến Nam Cửu Yên đang đứng ở cửa phòng phẫu thuật.

"Cái này..." Điều này làm cho bác sĩ khó xử.

Mọi người đều biết lai lịch không tầm thường của người đàn ông trước mặt, chỉ một việc là trong vòng nửa năm có thể tra tấn một nửa danh môn quý tộc ở Đông Lục đến chết, đã khiến tất nhiên toàn bộ phòng phẫu thuật không ai dám làm gì, sợ đụng vào lại không gánh nổi hậu quả.

- --

Trong phòng phẫu thuật rơi vào trạng thái giằng co.[

dauhu]

Cục diện bế tắc mãi không phá được, Nam Cửu Yên nhìn sắc mặt càng ngày càng trắng bệch của Mặc Bắc Diễm, đành phải nhẫn nhịn đi về phía hắn.



"Chờ một chút."

Tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía cô.

"Mặc Bắc Diễm, tôi có một chuyện muốn nói với anh." Nam Cửu Yên đi tới bên giường, tháo khẩu trang xuống, vẻ mặt nghiêm túc nói với hắn.

Nghe cô nói như vậy, trong mắt người đàn ông lại có thêm vài phần để ý.

Nam Cửu Yên nhìn chằm chằm hắn hai giây, sau đó quay sang nhìn bác sĩ gây mê bên cạnh, giống như đang ra hiệu gì đó.

Mọi người còn chưa kịp hiểu cô muốn làm gì, thì Nam Cửu Yên đột nhiên cúi người xuống, vươn hai tay, ôm lấy mặt người đàn ông.

Thân hình Mặc Bắc Diễm hơi ngẩn ra, trong đôi mắt lạnh lùng kia hiện lên một tia cảnh giác, sau đó ánh mắt sắc bén lại nhìn chằm chằm người trước mặt, giống như muốn nhìn thấu tâm tư của cô.

Nam Cửu Yên nhẹ nhàng thở dài một tiếng, chậm rãi cúi đầu, hôn lên đôi môi mỏng trắng bệch của hắn.

Nụ hôn bất ngờ này làm cho Mặc Bắc Diễm cứng dờ người.

Sự dịu dàng trên môi khiến lý trí của hắn hoàn toàn sụp đổ...

Vài giây sau, người đàn ông mới không tự chủ được giơ bàn tay phải không bị thương lên, luồn vào tóc Nam Cửu Yên, sau đó bỗng dưng siết chặt, làm cho nụ hôn này càng ngày càng sâu hơn.

Thấy vậy, các bác sĩ bên cạnh đều sửng sốt, chỉ có bác sĩ gây mê vừa rồi được Nam Cửu Yên ra hiệu, vội vàng tiến đến tiêm thuốc vào người đàn ông.

Thân thể truyền đến một trận đau nhức, ngay sau đó... chân tay bắt đầu tê dại, ánh mắt Mặc Bắc Diễm cũng theo đó trở nên lạnh lùng, bàn tay đặt sau đầu cô chặt hơn vài phần.

Sau khi tiêm thuốc mê xong, Mặc Bắc Diễm không gục xuống ngay, mà cố gắng chống đỡ không buông môi người trong lòng ra.[

dauhu]

Ngay khi Nam Cửu Yên đang cảm thấy kinh ngạc, người đàn ông trước mặt bỗng nhiên ngã về phía sau.

Đến trước khi nhắm mắt, hắn vẫn cố nhìn cô chằm chằm, vừa như oán hận lại vừa như sợ mất đồ quan trọng gì đó.

Cũng không biết là bởi vì nụ hôn vừa rồi, hay là bởi vì hành vi lừa gạt hắn để gây mê của cô quá mức kích thích, mà khiến cho tim của Nam Cửu Yên đập liên hồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.