“Cái… cái máy tính này ở đâu vậy ạ?”
“À, là cậu chủ đưa cho cô Quách ạ.”
Quách Thanh Tú nghi hoặc mở máy lên, lại kiểm tra hết một lượt. Mặc dù kiểu dáng khá giống với cái mà chị tặng nhưng dường như không phải là cái trước đây.
“Là mới hả?” Quách Thanh Tú hỏi Lê Hùng Việt.
Lê Hùng Việt suy ngẫm, “Chắc là mới ạ!”
Theo suy đoán của hắn ta thì đồ cậu chủ tặng nhất định là mới rồi, cậu chủ từ trước đến nay chưa tặng ai đồ cũ bao giờ.
Quách Thanh Tú nhìn chương trình bên trong hoàn toàn khác với trước đây.
Cho dù là nâng cấp cũng không thể mới như vậy, chắc cái này có kiểu dáng giống hệt cái trước kia thôi.
“Cậu chủ bảo bên trong có nhiều trò chơi lắm, nếu cô Quách cảm thấy buồn chán có thể chơi trò chơi.”
Quách Thanh Tú mở to mắt kinh ngạc, Lâm Việt Thịnh xem cô là con nít sao, đưa mấy cái trò chơi này là có thể khiến cô quên đi chuyện lên lớp sao?
Chân Lê Hùng Việt vừa rời đi, điện thoại Lâm Việt Thịnh lại gọi đến.
“Máy tính đưa đến chưa?”
“Ừm, đưa đến rồi!”
“Thích không?”
“Thích!”
“Thích là tốt rồi, bên trong có một file có chứa môt số video, em xem đi...”
“Nhưng mà, Lâm Việt Thịnh, tôi không phải là con nít ba tuổi, không cần dùng mấy trò chơi này dụ dỗ tôi.”
Quách Thanh Tú nói xong, đầu dây bên kia dừng một chút, giọng điệu lập tức trở nên vô cùng cứng rắn.
“Quách Thanh Tú, cô thật sự không biết tốt xấu, mua cho cô rồi cô còn không cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-kho-thoat-khoi-ban-tay-toi-2/1245234/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.