7h, trời chạng vạng tối, Trần Minh Nhất đến dưới lầu nhà Lâm Vị. Lâm Vị đợi một chút, thấy hắn cùng với chiếc Lexus gây hoạt, vừa lắc lắc đầu bên cạnh xe, vừa cởi kính và nón lưỡi trai ngụy trang, Lâm Vị một thân đen tuyền nhàn nhã nói: “Ngại chưa đủ hay sao? Anh cũng không tính lên báo với em đâu.”
Trần Minh Nhất ngồi vào ghế lái, áo khoác trùm đầu màu bạc xinh đẹp cùng với quần hiphop đen hoàn toàn xứng với khuôn mặt non nớt đáng yêu của hắn, cặp mắt to tròn đảo tới đảo lui, trông càng hợp hơn nữa. Nghe Lâm Vị nói lời này, Trần Minh Nhất đem tay lên như đỡ trái tim yếu đuối của mình, ai oán: “Tới đón anh đương nhiên phải bảnh rồi. Hóa ra là anh không có ý định chụp hình với em, thật là biết cách tổn thương người ta! ~~”
Lâm Vị liếc liếc nhìn: “Em đi diễn kịch tuyệt đối là xuất sắc, chẳng qua mặt mũi búp bê lại đòi vào vai oán phụ, không biết ai chịu nổi.” Dứt lời, nhu nhu đầu Minh Nhất: “Chạy mau đi, không thì chốc nữa lại bảo chơi không đủ.”
Trần tiểu công tử hai bên trái phải duỗi dài cái cổ, vất vất vả vả tránh khỏi ma chưởng của Lâm Vị đang vò vò mái tóc công phu của mình, kêu la: “Đừng làm bậy, đừng làm bậy nha.”
Đêm nay Trần Minh Nhất vô cùng phấn khích, nhà hắn vốn gia giáo rất nghiêm, phía trên còn có anh hai chị ba, quản cực kỳ chặt, bình thường cũng chẳng được đi đâu chơi thoải mái, có khi còn phải làm ổ trong nhà. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-huu-kha-cap/203088/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.