Một đoạn thời gian từ đó về sau, Lương Cảnh Thâm liên tục xuất hiện tại phòng bệnh, chính xác là ngẫu nhiên anh mới ra ngoài một lát, ngoài ra đa số thời gian đều tại bệnh viên. Nếu không phải xem văn kiện tài liệu hoặc nghe điện thoại thì cũng là chăm sóc Lâm Vị, từ tỉ mỉ gọt trái cây cho cậu ăn, đến việc canh gác ban đêm, đều tự mình ôm đồm đích thân đảm trách. Lâm Vị nhiều lần nói bóng nói gió, đều bị anh lấy lý do “ba mẹ Lâm Vị không có ở đây, Chu Ly cùng Tiểu Quách đều là phụ nữ khó có thể chăm sóc cậu chu đáo” mà từ chố
i.
Não chấn động nhẹ, đùi phải gãy xương, Lâm Vị phải mất hai cái cuối tuần ở bệnh viện mới được mang mớ thạch cao trở nhà về tĩnh dưỡng nghỉ ngơi.
Lương Cảnh Thâm vẫn như cũ, mỗi ngày điện thoại mấy lượt, tới tận nhà xem xét kỹ lưỡng, ban đầu Lâm Vị vẫn là hàm hàm hồ hồ miễn cưỡng cho qua, không thèm để ý, lâu dần lại thành thói quen. Mất ba tháng vết thương ở chân Lâm Vị mới có thể tốt lên, trong thời gian ngắn vẫn yêu cầu không được hoạt động mạnh, đề phòng có thể lại có biến chứng nguy hiểm.
Lương Cảng Thâm vẫn tiếp tục sáng một cuộc, tối một cuộc điện thoại, chẳng qua trọng tâm bắt đầu không phải là đùi phải của Lâm Vị nữa.
Điện thoại hôm nay vẫn đúng giờ như mọi khi, Lâm Vị hạ quyết tâm phải kết thúc mối quan tâm bắt đầu không khống chế được này, đối với đầu dây bên kia nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-huu-kha-cap/203086/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.