Sau vài ngày vội vội vàng vàng mà chạy cho hợp với tiến độ công việc, Lâm Vị đã trở nên mệt mỏi không tả nổi, giọng nói khàn khàn hổn hển. Tuy rằng có nguy cơ phải mất giọng vài ngày, nhưng hắn cũng không được nghỉ ngơi hoàn toàn. Buổi sáng phải đến studio để chụp ảnh quảng cáo cho bộ phim, loay hoay lúc đi ra mới phát hiện trời đã đứng bóng.
Miễn cưỡng ghé người dựa vào cửa sổ để dạ dày thoải mái tiêu hóa lượng thức ăn vừa nạp, Lâm Vị chỉ nghe Chu tỷ vừa vào xe cất tiếng sắc như dao cạo: “Đêm nay còn một buổi tiệc phải dự nữa.”
Khóc than trong lòng một hồi, Lâm Vị ngã oạch người vào ghế dựa, than thở: “Em nhớ hồi trước có dự tiệc nhiều vậy đâu!” Dứt lời nghiêng đầu nhìn thẳng Chu Ly: “Chị Chu, chị biết em mà, em có gián điệp trong đó đó.”
Chu Ly hôm nay cả người một bộ váy xanh ngọc nền nã lạ mắt, vẫn chững chạc cần có mà không mất đi sự quyến rũ mê người, nghe mấy lời này của Lâm Vị xong mở miệng trêu chọc: “Ai ai ai, em nghĩ gì vậy hả, người ta vừa đẹp vừa dịu dàng quyến rũ yểu điệu thục nữ muốn còn không được, em cầu còn không có, ngồi đó thắc mắc cái gì.”
Lâm Vị tự cười cười bản thân, tự biết bản thân mình vì có lý do riêng nên nhạy cảm nghi ngờ này nọ, sinh viên thời đại học mời cậu tụ họp, sợ
bản thân mình bị bầu không khí làm ảnh hưởng đến thất thố, uống rượu vào mà nói điều không nên, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-huu-kha-cap/203080/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.