“Dạ Phong ca, không cần duy trì hồn lực nữa đâu, đẩy mạnh tốc độ thôi” Hình Na lo lắng nhìn về phía sau, tình hình này, không ổn rồi.
“Ok, anh hiểu rồi” Dạ Phong gật đầu, cả hai đều hiểu rằng giờ là lúc họ đang đối mặt với cán cân của sự sống và cái chết, nếu có bất cứ một sơ suất nào xảy ra, họ sẽ chết không toàn thây, vì vậy, anh cần phải cẩn thận hết mức.
Thu hồi hồn lực từ hồn hoàn thứ 5 của con hồn thú vạn năm, hồn hoàn trăm năm đầu tiên phát sáng lên, tuy chỉ là hồn hoàn thứ nhất, nhưng biết cách sử dụng đúng cách cũng mang lại hiệu quả to lớn.
“Hồn kỹ: ký tự”
Hàng loạt các dòng chữ xuất hiện phía sau Hình Na và Dạ Phong, tất nhiên là anh không sử dụng hồn kỹ này lên con mười vạn năm hồn thú, hiển nhiên là không có ai ngu dùng trăm năm hồn kỹ đối đầu mười vạn năm hồn thú cả, điều họ cần làm là gia tăng tốc độ, vì vậy nên thứ họ cần là lực ép và sức đẩy của chiều gió, cho nên
“Bạo tạc”
“Ầm, ầm, ầm”
Con hồn thú mười vạn năm ngạc nhiên khi thấy hồn kỹ yếu đuối như vậy được kích hoạt, hơn nữa còn không nhắm vào nó, hai đứa nhóc loài người nhỏ bé này đang tính làm gì? Nó kỳ lạ nhìn về Hình Na và Dạ Phong, tuy nhiên tốc độ của nó không hề giảm, hồn lực dao động vẫn rất mạnh mẽ, nếu không có điều gì xảy ra thì chỉ 1 hay 2 phút nữa là nó có thể cận mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai-luc/4293241/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.