Ngay tại thời khắc quan trọng nhất, cảm xúc của 2 con người lúc này hòa lại với nhau làm một, sự dung hòa, sự kết nối, cảm xúc đồng cảm, hy vọng che chở và mong muốn được che chở, 2 trái tim lúc này mở lối cho nhau, hồn lực phát động một cách vô thức, vượt qua khỏi tầm kiểm soát của bản thân chủ nhân nó.
“Võ hồn … dung hợp kỹ ư?” Đình Bảo và Dạ Phong ngạc nhiên, hai người này không ngờ lại có thể kết hợp lại với nhau, sự gắn kết này thật mạnh mẽ, đây nhất định là một dung hợp kỹ cực mạnh.
Phía sau lưng của đôi trai gái, hai dấu ấn cực to lớn của hai hung thần cổ thú, long cùng lân, vạn thú chúa tể, cặp đôi này tưởng chừng như không có liên quan gì đến nhau, nay hình bóng của chúng lại cuốn quít, bó chặt lại với nhau như hình với bóng, cảm giác thật kỳ lạ.
“Tiểu Linh, cảm giác này là … thật thoải mái!” Tôn Vũ cảm nhận được, hồn lực của anh và hồn lực của Tiêu Linh nhập lại làm một, chung một nhịp đập, chung một hơi thở, bọn anh dung hợp lại với nhau.
“Cảm xúc này là … Chẳng lẽ?” Đến cả Tiêu Linh cũng không tin tưởng, không ngờ có một ngày cô có thể sử dụng loại dung hợp kỹ này với người khác, hơn hết, người đó lại vốn dĩ là một người cô không rất thích, đây nên gọi là cái gì? nghiệt duyên? Tay nắm chặt tay hơn nữa, cảm xúc da thịt bấu vào nhau làm cho cô cảm nhận rõ hơn được sự thật này, sự bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai-luc/4293233/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.