Quá trình hấp thu hồn hoàn kéo dài thêm hơn một tiếng đồng hồ, cơ thể Đình Bảo dường như sắp nổ tung, cơ thể co giật như quả bom có thể nỗ banh xác bất cứ lúc nào, Hình Na và Dạ Vũ chảy mồ hồi quan sát quá trình này.
“Tiểu Na, rốt cuộc là tiểu Bảo có sao không đây?” Dạ Vũ lo lắng, nhìn sắc mặt và cơ thể cậu ta, nói không chừng là cậu thể chết bất cứ lúc nào, cứ như vậy nhìn liệu có ổn không.
“Điều này, chúng ta …” Hình Na cũng đang phân vân, không ai biết trước được điều gì, đối phương cũng chỉ là một cậu nhóc 13 tuổi, không biết chừng là cậu nhóc này sơ suất mà vội hấp thu, không để ý đến hậu quả.
Niềm tin và sự chờ đợi của Hình Na bị thời gian mài mòn, cứ một giây một khắc trôi qua, xác suất mà Đình Bảo gặp phải tình trạng bạo thể mà chết càng cao, hơn nữa bên cạnh cô còn có một con nhóc đang cực lo lắng cho cậu ta, giờ cô phải làm sao giờ, chả lẽ phải can thiệp vào quá trình này, một quyết định của cô sẽ có ảnh hưởng to lớn đến cậu ta, nếu không can thiệp thì Đình Bảo có thể chết, nhưng can thiệp thì tương lai cậu sẽ bị hạn chế, điều này liệu có nên không? “Không chịu được nữa rồi, mình phải giúp cậu ấy” Dạ Vũ không còn kiên nhẫn được nữa, nếu cứ để vậy thì Đình Bảo sẽ chết mất, mặc dù mới gặp nhau không bao lâu, nhưng mà, nhưng mà cô không muốn như vậy, cô phải làm.
“Đừng, dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai-luc/4293226/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.