“Chậc, xem ra cậu nhóc này mệt quá rồi, có vẻ trong chốc lát sẽ không tỉnh lại đâu” Dạ Phong nhìn Đình Bảo ngả gục vào xác con Kim Tinh Chồn, anh lại gần bế cậu nhóc ra khỏi xác con hồn thú.
“Mang cậu ấy qua cho em, em có mang thảo dược trị thương” Hình Na gọi Dạ Phong, tuy vết thương bên ngoài của cậu nhóc này không nghiêm trọng lắm, nhưng vẫn cần chữa trị cho an toàn, tại khu vực này mà không ở trạng thái tốt nhất khác gì nói với lũ hồn thú rằng, ta ở đây nè, ta yếu lắm, lại cắn chết ta đi.
“Oh, ừm, làm phiền” Dạ Phong bế Đình Bảo qua, cậu nhóc này trông vậy chứ nặng thiệt, thân hình hơi phì nộn, làn da trắng đặc trưng của những người múp míp, anh bưng cậu lại chỗ Hình Na.
“Hừm, quả nhiên là bang chủ có khác, chuẩn bị chu đáo thật, thật sự khác hoàn toàn với con nhóc nào đó” Tôn Vũ rất hứng thú khi chọc Tiêu Linh, bằng một câu nói xéo, cậu thành công kích Tiêu Linh nỗi giận như quả cà chua, “Bẹp” một cái dép được in lên má trái của cậu.
Hai đứa nhóc này lại lao vô cãi nhau, thật là, trước kia thì Dạ Phong với Tôn Vũ quấn nhau, giờ Dạ Phong làm nhóm trưởng, phải giữ trạng thái bình tĩnh nên không trêu chọc Tôn Vũ, giờ thì thành Tôn Vũ chọc Tiêu Linh, đám này chả bao giờ an ổn được.
“Tiểu Vũ, cậu nghiền hộ tớ mấy cây thảo dược này với” Từ trữ vật nhẫn lấy ra một cái hộp nhỏ, bên trong chứa một số thảo dược chữa bệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai-luc/4293222/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.