Từ Kính Lĩnh trấn muốn đến Huyền Vu đỉnh của Mặc giáo chỉ mất khoảng nửa canh giờ. Sau khi xác định không có truy binh, Niệm Nghiễn cũng an tâm để cho mọi người từ từ cước bộ. Dù sao thì ngoài người của Huyễn Hinh các, các huynh đệ còn lại đều ít nhiều bị thương. Tâm tình Niệm Nghiễn vui vẻ hơn lúc trước vì hắn được gặp lại cố nhân, chính là tam sư huynh —— Ngôn Hổ.
“Tam sư huynh, sao ngươi lại có mặt ở đây, ngươi cùng với Tiểu Phong Ngữ biệt tung biệt tích khiến sư phụ và ta vô cùng lo lắng cho hai ngươi”.
“Ai, đừng nói nữa, ai kêu ngươi không từ mà biệt hại ta với sư muội không có lòng dạ nào luyện võ bèn xuống núi tìm ngươi, ai ngờ người đâu chẳng thấy lại gặp phải một chuyện —— tạm thời không nhắc nữa, sau này sẽ nói ngươi nghe. Khoảng thời gian trước, vô tình gặp lại sư phụ mới biết được bây giờ ngươi đã là giáo chủ oai phong lẫm liệt của Mặc giáo, ta và sư muội liền hướng Huyền Vu đỉnh tìm ngươi. Dọc đường trọ lại khách ***, không ngờ lại đụng phải ngươi. . . . .” Nói tới đây, Ngôn Hổ mặt đỏ bừng bừng, trong đầu lại hiện ra hình ảnh Niệm Nghiễn bị nam nhân kia đặt dưới thân . . . . .
“Chuyện này. . . . . .” , Niệm Nghiễn cũng khó xử, đường đường là nam tử hán, giáo chủ Mặc giáo lại nằm phía dưới, chịu đựng sự khi dễ của một nam nhân.
“Thế, Phong Ngữ đâu?”
“Nàng a, vốn theo ta cùng nhau tới, ai ngờ nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hoa-qua/41780/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.