Vương Thanh Hà nhận được tấm ảnh của sợi dây chuyền, đột nhiên cảm thấy nó thật quen måt.
Trương Mỹ Văn, mẹ cô ta nhìn thoáng qua một cái rồi thở dài: “Chỉ là một sợi dây chuyền chẳng đáng bao nhiêu tiền, lại là tín vật của mợ chủ nhà họ Chử?”
Vương Thanh Hà chợt sững sờ. Cô ta nhớ ra rồi! Sợi dây chuyền này giống hệt sợi dây chuyền trên cổ của Tần Hoài An! Hóa ra Tần Hoài An mới chính là người cứu Chử Chân Phong!
Vương Bách Điền nói: “Đừng nói nữa! Tranh thủ thời gian tìm sợi dây chuyền quan trọng hơn! Nếu tìm không được thì sao con gái chúng ta gả vào nhà họ Chử được?”
“Đúng, đúng, đúng!”. Trương Mỹ Văn nói đoạn, liền đi xách vali của Vương Thanh Hà.
“Bố mẹ đừng tìm nữa! Con biết sợi dây chuyền nằm ở đâu rồi!” Vương Thanh Hà ngăn cản hai người, sắc mặt cô ta nặng nề. Hai vợ chồng kinh ngạc nhìn về phía cô ta! “Sợi dây chuyền ở bên ngoài, con đi lấy về!” Nói xong, cô ta bèn ra cửa. Một lúc sau, Vương Bách Điền và Trương Mỹ Văn mới phản ứng kịp.
Trương Mỹ Văn vuốt ngực mình: “Con bé này hại chúng ta căng thẳng quá. Có điều, thứ quan trọng như thế, sao nó có thể để ở bên ngoài chứ..”
Vương Thanh Hà trực tiếp về trường tìm Tân Hoài An. Cô ta nhất định phải lấy được sợi dây chuyền trở thành mợ chủ của nhà họ Chử! Mà lúc này, Tần Hoài An đang ngồi trên xe về nhà. Cô và Vương Thanh Hà ở chung tiểu khu, nói đúng hơn, đây là nhà bố mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/215721/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.