Chương trước
Chương sau
‘Vệ Nam đương nhiên không dám nói lung tung.
Chỉ có Chử Châu nhẹ nhàng thở dài giải đáp sự nghỉ hoặc của Tần Hoài An.
“Hàn Lệ Thu là một người có tâm muốn bao thù rất cao, cô ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc trừ khi đạt được mục đích. Cô ta đã nhiều lần sai sát thủ giết mẹ con cô, nhưng tất cả đều kết thúc trong thát bại. Cô có nghĩ rằng một khi phát hiện ra một cơ hội để tấn công cô ta sẽ mở lòng từ bi không? “
Tần Hoài An ngơ ngác nhìn ông ta, “Chú hai, ý của chú là … Hàn Lệ Thu, cô ta có lòng muốn giết mẹ con chúng tôi sao?”Chử Châu không hề giấu giếm cô, nói: “Kỳ thật, trước đó Hàn Lệ Thu đã hạ lệnh giết cô, còn lệnh cho Hàn Âu Dương đích thân trừ khử đi cô.”
Ông ta dừng lại, rồi liếc nhìn Chử Chấn Phong, “Tôi đã báo tin cho Chắn Phong và yêu cầu cậu ấy phải đề phòng trước. Đồng thời, tôi lợi dụng sự phòng vệ của Hàn Âu Dương đối với Hàn Lệ Thu để giả vờ hợp tác với anh ta và thuyết phục anh ta điều chỉnh kế hoạch hành động của anh ta, mới không xảy ra chuyện lớn nào cả … Chỉ là chúng tôi đã đánh giá thấp những thủ đoạn của Hàn Lệ Thu, cô ta lại còn giấu một Tống Mai ở bên cạnh cô. “
“Hàn Âu Dương?”
Tần Hoài An nghĩ rằng mình đã giúp đỡ Hàn Âu Dương máy lần, nhưng không ngờ anh ta lại năm lần bảy lượt muốn giết cô và Thiên Nam, thật thất vọng vì trước đây anh ta đã thề thốt rằng anh ta không phải là người lấy ơn báo oán.
Nhưng câu nói tiếp theo của Chử Châu khiến cô đột ngột choáng váng.
Chỉ nghe ông ta nói với vẻ tiếc nuối: “Hàn Âu Dương … đã chết rồi.”
Tần Hoài An nhìn vẻ mặt nghiêm trọng trên mặt anh ta, không khỏi bạo dạn đoán: “Chẳng lẽ là Hàn Lệ Thu làm?”
“Ừm, là bị thiêu sống.”
Chử Châu nhớ lại cảnh Hàn Âu Dương trước khi chết, trong mắt hiện lên một tia không cam lòng, sau đó nhanh chóng tiêu tán, nói: “Hàn Lệ Thu biết cái chết của Hàn Lệ Hoan có liên quan đến anh ta, nhưng cô ta đã lợi dụng anh ta suốt thời gian qua, chỉ là chờ đợi cho đến bây giờ mới ra tay. “
Tần Hoài An đã cứng họng.
Hàn Lệ Thu đáng sợ hơn gấp trăm lần cô nghĩ!
Hàn Âu Dương ít nhất cũng là chồng cô ta trên danh nghĩa, vậy mà thiêu sống người ta?
Cho dù là để báo thù cho Hàn Lệ Hoan, phương thức như vậy cũng … quá tàn nhẫn!
Cô không dám nghĩ đến việc Thiên Nam sẽ bị đối xử như thế nào nếu bị rơi vào tay.
Tần Hoài An chợt rùng mình, nhanh chóng nhìn về phía Chử Chấn Phong.
Bây giờ, ngoài anh ta, không ai có khả năng chống chọi với Hàn Lệ Thu và giải cứu Thiên Nam!
Không cần Tần Hoài An nói gì nhiều Chử Chấn Phong hiểu cô muốn nói gỉ, anh kiên quyết gật đầu hứa: “Tôi sẽ không để Thiên Nam xảy ra chuyện gi!”
Tần Hoài An hiện tại chỉ có thể tin tưởng anh.
Mặc dù, sau khi hiểu sâu sắc sự ghê gớm của Hàn Lệ Thu, nỗi tuyệt vọng trong lòng cô đã vượt quá mong đợi…
Trong lúc Tần Hoài An đang suy nghĩ, Chử Chấn Phong đã kêu Vệ Nam vào trong phòng giúp anh lấy áo vét.
Người đàn ông khoác chiếc áo khoác lên người, trầm giọng nói: “Vệ Nam, đi thôi.”
Tần Hoài An thoáng nhìn anh rời đi, đột nhiên hoàn hồn, kéo lấy tay anh lại.
Chử Chấn Phong quay đầu lại, hơi nhíu mày nhìn cô, nói: “Em cứ ở chỗ này chờ tin tức của tôi.”
Tần Hoài An dường như không nghe thấy lời này, cô nhìn anh thật chăm chú, cỗ họng có chút thắt lại.
Trong chốc lát, cô hạ quyết tâm nói: “Chử Chấn Phong, chỉ cần anh giải cứu được Thiên Nam, tôi sẽ cho đứa nhỏ nhận anh là bố!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.