Chương trước
Chương sau

Hai người đều nhìn Chử Chấn Phong như vậy.
Một phút.
Hai phút.
Mười phút.
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Chử Chấn Phong cũng không lộ ra bất cứ phản ứng không phù hợp nào, dạ dày cũng không đau.
“Thành công rồi!” Tân Hoài An võ tay, gánh nặng trong lòng cuối cùng cũng bỏ xuống được.
Nếu như chữa không được cho Chử Chấn Phong, cô thật sự không biết nên xử lý thế nào mới tốt.
“Tốt quá rồi, anh Chử anh có thể ăn đồ ăn rồi!” Vệ Nam cũng kích động không kém, ánh mắt hướng về phía Tân Hoài An tỏ vẻ biết ơn và ngưỡng mộ: “Cô Tân, thật sự cảm ơn cô rất nhiều, cô thật sự quá tài giỏi.”
Tân Hoài An xua xua tay: “Trước hết dựa theo phương thức này uống, một ngày hai lần, sau đó từ từ tăng thêm” Vệ Nam gật đầu: “Được, tôi nhớ rồi”
Chử Chấn Phong thâm sâu nhìn Tân Hoài An một cái, khóe môi nhếch lên, không biết đang suy nghĩ gì.
Ở trong phòng bệnh đối diện rồi Tân Bảo Nga cũng hết lòng chăm sóc Liễu Thanh Phong, ngoại trừ quan tâm tình trạng vết thương đang phục hồi của anh taa, cô ta đồng loạt không nhắc tới những chuyện khác.
Dường như thật sự chỉ tới để chăm non anh ta, giúp đỡ anh ta hồi phục.
Liễu Thanh Phong cũng vì vậy mà không từ chối cô ta giống như trước đây nữa.
Một ngày nay, sau khi Tân Bảo Nga kiểm tra cánh tay của Liễu Thanh Phong, thở ra một hơi.
“Em đã thử tất cả các phương pháp mà em biết rồi, nhưng vết thương của anh vẫn thế không thay đổi được chút nào.
Thật sự xin lỗi anh Thanh Phong, không thể giúp đỡ anh được gì.
Liễu Thanh Phong lắc lắc đầu, thử nhấc nhấc cánh tay, một cảm giác đau buốt kịch liệt khiến sắc mặt của anh ta phát lạnh, chỉ đành buông tay xuống.
Anh ta thở nhẹ một hơi, bình tĩnh lại sóng gió trong lòng, nói: “Điều này cũng không trách em” Con ngươi Tân Bảo Nga khẽ lóe sáng, nói: “Thật ra, sự hiểu biết về trung y của Tân Hoài An vượt xa em, có lẽ cô ấy sẽ có phương pháp gì chăng? Nghe nói cô ấy giúp anh Chấn Phong nghiên cứu ra một toa thuốc dưỡng dạ dày, lại có thể giúp anh ấy ăn được đồ ăn rồi”
Nghe vậy, giọng nói của Liễu Thanh Phong hơi trầm xuống nói: “Tình trạng của anh và Chử Chấn Phong không giống nhau”
“Cũng phải, anh Thanh Phong vết thương của anh là ở xương, quả thật rắc rối một chút. Chỉ có điều…” Tân Bảo Nga lộ ra vẻ mặt có chút không đồng tình: “Suy cho cùng cũng là vì bảo vệ cô ấy nên anh mới bị thương, cô ấy lại không hề quan tâm gì tới anh, không khỏi có chút lạnh nhạt” Liễu Thanh Phong cau mày, nhưng cũng không nói gì.
Nếu như Tân Bảo Nga cố ý nói không đúng về Tân Hoài An, anh ta đã sớm nổi giận với cô ta rồi.
Nhưng mà những gì cô ta nói đây đều là sự thật cả, cũng thực sự nói tới nỗi bất mãn trong lòng anh ta những ngày này.
Nhìn thấy Tân Hoài An cùng Chử Chấn Phong càng lúc càng thân thiết, thậm chí Thiên Nam cũng ở cùng với bọn họ rồi.
Liễu Thanh Phong không chỉ là ngưỡng mộ, còn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.
Bởi vì mẹ con Tân Hoài An và Chử Chấn Phong vốn là mối quan hệ một nhà ba người!
Tân Bảo Nga thu tất cả biểu cảm của Liễu Thanh Phong vào trong mắt, xem xét tình hình nói: “Anh Thanh Phong, hay là em đi nói chuyện với Tân Hoài An một chút, xem xem cô ấy có tìm được giải pháp nào cho vết thương ở tay của anh không, cũng vừa hay em học hỏi cô ấy được một chút”
“Không..” Liễu Thanh Phong vốn muốn cản cô ta, nhưng vừa nhìn thấy người đã bước tới cửa, anh ta lại thu lời nói về.
Thật ra, đáy lòng anh ta cũng muốn biết chứ.
Mức độ Tân Hoài An để ý anh ta, rốt cuộc được bao nhiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.