Chương trước
Chương sau

Ánh mắt của Thiên Nam rực sáng: “Ồ, vậy ma mi cố lên! Mẹ nhất định có thể”
“Ngoan, con ngủ trước đi, trẻ con không thể thức khuya” Tân Hoài An hôn lên trán của cậu bé, ra hiệu cậu bé nằm ngủ.
Cô đứng dậy giúp con bé đắp chăn xong, thuận tay tắt đèn ở đầu giường.
Làm xong những việc này, chuẩn bị quay lại tiếp tục viết đơn thuốc, không để ý lại nhìn tới giường bệnh đối diện.
Chử Chấn Phong nằm nghiêng, đôi con ngươi đen láy sâu thảm chăm chú nhìn cô, biểu cảm gương mặt dường như có chút không hài lòng.
Rõ ràng câu nói ban nãy của cô bị anh nghe thấy rồi.
Tân Hoài An làm như không nhìn lại anh, cho tới khi anh hắng nhẹ một tiếng, xoay người đi.
Lúc này cô mới mím môi, ngồi xuống trước bàn, cầm cây bút lên tiếp tục viết viết vẽ vẽ.
Tân Hoài An một khi đã đắm chìm trong chuyện liên quan tới y dược, luôn dễ dàng quên mất thời gian.
Vô tri vô giác đã là nửa đêm.
Một bên tay của cô đã chất đây một chồng giấy, đều viết đầy những nguyên liệu thuốc và liều lượng kết hợp, còn có đủ loại cách trung hòa dược tính.
Viết đến cuối cùng, ngập tràn trong đầu cô đều là các loại nguyên liệu thuốc.
Trong đầu đột nhiên nảy sinh ý tưởng, cô rút một tờ giấy mới, nhanh chóng viết một trang.
Một hơi liền mạch viết xong một đơn thuốc mới, mí mắt cô trùng xuống không mở lên nổi, thậm chí còn chưa kịp liếc mắt đơn thuốc mình vừa viết một cái.
Đôi mắt khép lại, lại có thể trực tiếp nằm gục trên bàn ngủ thiếp đi.
Hơi nóng hầm hập bao quanh cô.
Tân Hoài An ngơ ngác cảm thấy bản thân dường như nằm bên cạnh lò sưởi ấm áp, hơi nóng xuyên qua da thịt, truyền tới tay chân xương cốt của cô, mang tới cho cô cảm giác yên tâm.
Cô kìm lòng không được vươn tay ra, muốn chạm vào ánh lửa ấm áp.
Kết quả, lại sờ thấy một mảng lồng ngực cứng rắn vững chắc, tràn đầy tính đàn hồi.
Hả?
Cảm giác khác thường khiến cô đột ngột tỉnh dậy từ trong mộng.
Vừa mở mắt ra, trước mắt là một mảng da màu đồng tràn ngập nam tính.
Tân Hoài An ngẩn ngơ một lát, sau đó mạnh mẽ hít một hơi kinh ngạc, dường như nhận thức được điều gì đó.
Ngẩng đầu lên…

khóe miệng làm tăng thêm một chút xấu xa quyến rũ cho anh lúc này.
Tân Hoài An bởi vì câu trả lời của anh mà cả người sững sờ, nhanh chóng đảo mắt qua ga trải giường và thiết bị ở đầu giường, sắc mặt rốt cuộc trâm xuống.
Cô, vì sao lại ở trên giường của anh?
Không đợi Tân Hoài An chất vấn, một giọng nói non nớt kinh ngạc ở phía sau vang lên trước: “Ma mị, tại sao mẹ lại ở trên giường của chú đó thế?” Tân Hoài An cứng ngắc xoay đầu thì nhìn thấy Thiên Nam ngồi trong túi ngủ, cả gương mặt ngẩn ngơ nhìn cô cùng với Chử Chấn Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.