Tân Hoài An vừa đi ra khỏi phòng bệnh của Chử Chấn Phong, còn chưa kịp đi đến chỗ Thiên Nam, đã bị Liễu Thanh Phong kéo vào phòng của anh ta.
Động tác của anh ta quá là đột nhiên, vệ sĩ đứng canh giữ ở cửa cũng không phản ứng kịp.
Nhìn cánh cửa phòng đóng cái “âm”, vệ sĩ hai mặt nhìn nhau.
Cái chuyện này… có cần phải báo cáo với cậu Chử không?
Nhưng đó là cậu chủ Liễu nha, anh ta là em họ của cậu Chử, khẳng định sẽ không làm ra chuyện gì đâu.
Nghĩ như thế, các vệ sĩ lựa chọn làm như không có chuyện gì đứng canh giữ ở cửa.
Sau khi Tân Hoài An bị kéo vào trong phòng, bị cơ thể cao lớn khoẻ mạnh của Liễu Thanh Phong ngăn chặn ở tường.
Vết thương trên eo của cô bị kéo căng ra mà hơi cảm thấy đau, khiến cô không khỏi nhíu mày lại.
“Liễu Thanh Phong, anh làm gì vậy?” Tân Hoài An có chút không vui nói.
Liễu Thanh Phong cũng ý thức được động tác của mình mạnh quá, anh ta xin lỗi lùi về sau nửa bước, có lo lắng nói: “Thật xin lỗi, có phải là làm cô đau rồi không?” Nói xong, tay duỗi ra về phía eo của cô, muốn xem vết thương của cô.
Bát Tân Hoài An đánh vào mu bàn tay của anh ta: “Làm gì đấy?” Liễu Thanh Phong phản ứng lại, trên mặt lo lắng: “Tôi, sợ vết thương của cô nứt ra rồi”
“Không nghiêm trọng như thế” Tân Hoài An khôi phục lại vẻ mặt, trong mắt lộ ra sự tìm TÒI.
Liễu Thanh Phong bị cô nhìn đến nỗi không tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1164940/chuong-612.html