Chương trước
Chương sau
Lời này của Chử Gia Mỹ, nói đến đáy lòng của Liễu Giai Tâm Và cũng là chuyện bà ấy lo lắng nhất.
Ba năm trước, Hàn Lệ Thu đã từng định chĩa mũi nhọn vào tập đoàn Chử thị, nhưng cuối cùng không dấy lên được sóng gió gì, ngược lại bỏ mạng một cách khó hiểu. Lúc đó người đứng đầu tập đoàn Hàn thị là Hàn Thiên Hùng, cũng bởi vì nguyên nhân sức khoẻ mà qua đời.
Sau này người đứng đầu mới lên chức, ba năm này từng xung đột không ít với tập đoàn Chử thị, chưa từng gián đoạn.
Nhưng hành động lần này của tập đoàn Hàn thị không tâm thường, hiển nhiên là mưu tính đã lâu, khiến người ta không khỏi nghĩ đến ký ức sâu sắc của cuộc tranh chấp của hai nhà Hàn và Chử nhiều năm trước.
Kết quả cuối cùng của cuộc tranh đấu thương trường năm đó, là tập đoàn nhà họ Chử thắng lợi hoàn toàn, hơn nữa còn đuổi tập đoàn Hàn thị ra khỏi Hải Lam.
Lần này, tập đoàn Hàn thị chắc chắn cũng rắp tâm tâm tư như thế, muốn tắm máu tập đoàn Hàn thị rửa sạch những nỗi nhục còn sót lại.
Lần này tập đoàn Chử thị phải đối mặt với nguy cơ không tầm thường. Thân là người cầm quyền nhà họ Chử, Chử Chấn Phong, lại trúng độc ở cái lúc này.
Chử Hoài Sơn vốn đã nghỉ hưu không thể không đứng ra lần nữa, chủ trì mọi chuyện.
Liễu Giai Tâm nhìn ông xã vì đối với tập đoàn Hàn thị, thức trắng không ngủ ở thư phòng, trong lòng rất lo lắng, cố tình Liễu Thanh Phong lại ở cái lúc quan trọng này gây thêm phiền phức.
Ngón tay đang cầm chén trà trên tay bà ấy hơi nắm chặt lại, thấp giọng nói: “Con nói đúng, Thanh Phong không nên huỷ hôn lúc này, cũng không thể huỷ hôn!”
“Vậy chút nữa con cũng giúp đỡ khuyên bảo anh họ Thanh Phong” Chử Gia Mỹ nói.
Liễu Giai Tâm nhìn Chử Gia Mỹ, đột nhiên có chút xúc động: “Mấy năm này, anh của con bọn họ càng ngày càng không hiểu chuyện, ngược lại là con, tính cách thay đổi không ít, thật sự là trưởng thành rồi.”
Chử Gia Mỹ cười: “Cũng không thể lúc nào cũng tuỳ hứng làm liều chứ” Nói xong, ánh mắt cô ta lướt qua chén trà bà ấy cầm trên tay: “Mẹ, trà này là do con tự mình hái khi đi leo núi với bạn bè trước kia, mẹ nhanh thử một chút đi, xem xem so với lần trước, mùi vị như thế nào?”
Liễu Giai Tâm vui vẻ yên tâm gật đầu, bưng chén trà lên uống hai ngụm, sau đó cho lời khen ngợi khẳng định.
Chử Gia Mỹ thấy bà ấy uống trà xuống, hài lòng cong cong môi, trong mắt có ánh sáng bị che lấp xoẹt qua.
Liễu Giai Tâm đặt chén trà xuống, nói: “Đúng rồi, nhà họ ‘Vương bên đó hai ngày này con động tĩnh gì không?”
“Bọn họ bây giờ đang bận lo chuyện tang lễ cho Trương Mỹ Văn”
Chử Gia Mỹ nói xong bĩu môi: “Thật không hiểu nổi suy nghĩ của Trương Mỹ Văn này, làm loạn ra loại chuyện này, anh con cố chấp huỷ hôn, ai cũng không thay đổi nổi quyết định của anh ấy”
Liễu Giai Tâm suy nghĩ nói: “Thế này đi, con đi đến nhà họ Vương một chuyến, thăm dò thái độ của bọn họ về chuyện huỷ hôn này một chút. Nếu bọn họ bằng lòng thoải mái đồng ý huỷ hôn thì nhà họ Chử chúng ta cũng sẽ không hẹp hòi, nên bồi thường cái gì thì nhất định sẽ bồi thường. Nếu như tiếp tục làm loạn chuyện này… thì hai bên đều không đẹp mặt”
Chử Gia Mỹ gật gật đầu: “Vâng” Cô ta cũng đang muốn đi tìm Vương Thanh Hà.
Nhà họ Vương.
Xe đưa linh cữu đi dừng ở ngoài cổng.
Bởi vì còn chưa đến thời gian an táng, trong biệt thự chỉ có hai người là bố và con gái.
Trong phòng, Vương Thanh Hà thay một bộ váy dài màu đen, bên ngoài khoác một cái áo âu phục màu đen, tóc buộc lên, vẻ mặt nhợt nhạt được đánh lên một tầng phấn mỏng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.