Sáng sớm ngày hôm sau, y tá mới vừa thay thuốc cho Chử Chấn Phong.
Bên ngoài cửa phòng truyền tới tiếng gầm nhỏ đầy tức Để cho tôi vào, tôi muốn gặp Tân Hoài Anl” Nghe được âm thanh này, vẻ mặt Tân Hoài An thay đổi mà nhìn Chử Chấn Phong theo bản năng giận.
Trái lại Chử Chấn Phong cũng không ngăn cản mà dặn dò.
Vệ Nam: “Để cho cậu ấy vào đi” Cửa phòng bệnh vừa mở ra thì Trương Nhược Phi đã không chờ kịp vọt vài, mắt nhìn thấy Tân Hoài An rồi chạy thẳng tới trước mặt cô.
“Tân Thư, cô thế nào rồi, nhà họ Chử có làm khó cô không?” Trương Nhược Phi mới gặp đã nhanh chóng hỏi.
Không chờ Tân Hoài An trả lời, anh đã nhìn thấy vải thưa bên hông Tân Hoài An, chân mày phút chốc nhíu chặt lại.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy? Ai làm cô bị thương?” Anh ta vừa dứt lời thì Ôn Nhã Ly người đi theo phía đã bước tới, lo lắng quan sát eo cô: “Chị Hoài An, chị bị thương sao? Có nghiêm trọng không ạ?”
Nhìn thấy hai người này. Tân Hoài An vừa cảm thấy an lòng nhưng lại hơi không biết làm sao.
Cô cầm tay Ồn Nhã Ly, lắc đầu: “Không sao đâu, là do người của Hàn thị lẻn vào trong bệnh viện. Sau đó chị vô tình bị đâm một nhát, vết thương không sâu nên ba bốn ngày là có thể khỏi th Tân Hoài An nhẹ giọng nói nhưng vẻ mặt Trương Nhược Phi cũng chưa thả lỏng.
Anh ta xoay người nhìn Chử Chấn Phong đang nằm trên giường bệnh, điệu bộ bảo vệ Tân Hoài An ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1164923/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.