Chương trước
Chương sau
Cô ta cũng biết Liễu Thanh Phong bị thương rất nghiêm trọng, ngay cả bố cô ta sau khi biết được tin này cũng quyết định tự mình tới nhìn xem.

Nếu như tay Liễu Thanh Phong thật sự tàn tật thì tương lai của anh ta đều bị hủy hết.

Nghĩ đến đây, Tân Bảo Nga càng siết chặt lòng bàn tay, sự oán hận trong lòng càng nồng đậm.

Nếu như không phải là bởi vì Tân Hoài An thì cũng sẽ không có chuyện thành ra như vậy… lúc đầu, đúng là không nên cứu cô ta.

Lúc bầu không khí trong phòng bệnh yên lặng thì Vệ Nam vội vã bước vào.
Thấy Liễu Thanh Phong đã tỉnh, cậu ta cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Cậu Liễu, cậu không sao thì tốt rồi!” Sau đó, cậu ta lập tức nói: “Tôi mới vừa nhận được tin, anh Chử bên kia đã gặp phải sát thủ của Hàn thị ám sát, cậu Liễu, tôi sợ rằng không thể ở lại chỗ này thăm cậu được nữa” Cậu ta nghe nói tổng giám đốc Chử đã trở lại phụ trách tình hình chung trong công ty, bệnh viện chỉ có một ông quản gia chăm sóc, thật sự khiến người lo lắng mà.

Vệ Nam là cấp dưới đáng tin cậy nhất bên cạnh Chử Chấn Phong, vào giờ phút này nên trở lại bên cạnh cậu chủ nhà mình!

Nghe được tin này, vẻ mặt Liễu Thanh Phong thay đổi, trong mắt thoáng qua sự lạnh lùng: “Sao Hàn thị lại có gan lớn như vậy? Tình hình của anh họ hiện tại thế nào rồi?”

“Nghe nói Tân Hoài An đã giúp đỡ một nhát, nếu không hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi!”

“Tân Hoài An giúp anh ấy đỡ một nhát?” Liễu Thanh Phong kinh ngạc, trong lòng đột nhiên lo lắng.

Vệ Nam nhanh chóng gật đầu, cậu ta không hiểu chuyện này cho nên cũng không có ý định nói chỉ tiết.

Cậu ta nói: “Cậu Liễu, tôi phải vội đi qua đó, còn cậu bên này.

Tân Bảo Nga đang định tỏ ý mình có thể chăm sóc.

Nhưng Liễu Thanh Phong lại nói với Vệ Nam: “Cậu giúp tôi chuyển viện đi, tôi phải đến chỗ anh họ” Tân Bảo Nga không biết nghĩ tới điêu gì mà nhẹ nhíu mày.

Sau khi Vệ Nam ngớ ra một lúc thì nhanh chóng gật đầu nói: “Được, vậy tôi đi sắp xếp!” Vệ Nam rất nhanh đã sắp xếp ổn thỏa chuyện Liễu Thanh Phong chuyển viện, cậu ta không được kịp nữa mà đi đến Chử Chấn Phong ở bên kia trước.

“Anh Chử!” Vệ Nam bước vào phòng bệnh, cẩn thận quan sát tình huống của Chử Chấn Phong trước, chắc chắn anh không có gì đáng ngại, lúc này mới nhìn về phía Tân Hoài An.

Lúc nhìn thấy trên vải băng phần bụng cô lộ ra màu máu thì vẻ mặt thay đổi, đi tới trước mặt cô, khom người nói: “Cô Tân, cảm ơn cô đã liều mình cứu giúp” Tân Hoài An lắc đầu: “Là tôi nợ anh ấy” Vệ Nam không nói gì mà chỉ đứng lên đi về bên giường bệnh Chử Chấn Phong, báo cáo: “Anh Chử, mẹ cô Vương Hà…đã qua đời vì tai nạn ô tô.” Nghe được kết quả này, Tân Hoài An có hơi bất ngờ.

Đương nhiên, cô không hề đồng tình với Trương Mỹ Văn.

Chính bà ta là người động thủ giết người trước, hơn nữa cách bà ta hãm hại mình và Thiên Nam, cả đời này cô khó mà quên được.

Kẻ giết người đang gieo gió gặp bảo, đây là báo ứng.

Tân Hoài An từ từ đứng lên, đi ra ngoài.

“Đi đâu?” Chử Chấn Phong tựa vào trên đầu giường, nheo mắt nhìn cô.

“Tôi đi xem tình huống của Liễu Thanh Phong một chút.” Tân Hoài An cũng không quay đầu mà nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.