Chương trước
Chương sau
Vệ Nam chỉ vào một chỗ dốc núi, giải thích với người đàn ông lạnh lùng đang ở bên cạnh.
Dốc núi nơi đó, thi thể đám người anh Ngô đã bị đưa đi.
Chử Chấn Phong nhếch môi mỏng, toàn thân bị một cỗ khí tức áp suất thấp khó nói bao phủ.
Nghe được lời này của Vệ Nam, trong con ngươi u ám chợt lóe lên.
Súng?
Vậy mẹ con Tân Hoài An……
Nỗi lo lắng trong lòng lại nặng hơn mấy phần.
Chử Chấn Phong bước nhanh quay người đi về một bên khác.
Lúc này đã gần đến hoàng hôn, nơi này được núi lớn bao quanh trời càng nhanh tối hơn so với bên ngoài.
Chử Chấn Phong hơi híp con ngươi lại dựa vào thị lực tinh tường đảo qua vết tích trên đồng cỏ.
Vết tích do bánh xe đè lên lộn xộn không chịu nổi.
Trong mắt tinh quang chợt lóe lên.
“Thời điểm đám người anh Ngô chết, chắc là Tân Hoài An vẫn còn đang ở trên xe, hơn nữa còn có ý đồ lái xe chạy trốn, chỉ là…”
Nhìn xem nằm trong hố lớn cách đó không xa, ánh mắt Chử Chấn Phong càng u ám hơn, chậm rãi nắm chặt bàn tay xuôi bên người lại.
“Cậu Chử, có khả năng mẹ con Tân Hoài An bị người ta mang đi rồi hay không? Trời cũng sắp tối rồi, hay là chúng ta trở về phái người điều tra kỹ chuyện này?”
Vệ Nam đề nghị.
Chử Chấn Phong giống như không nghe thấy, chỉ nhìn chằm chăm chiếc xe xảy ra chuyện kia, tâm tình phức tạp.
Vốn dĩ là vì không muốn để cho đám người Hàn Lệ Thu bên kia phát hiện nơi ẩn nấp của Tân Hoài An, anh mới không để Vệ Nam đi theo bảo vệ.
Từ lúc xe từ phòng khám rời đi, vì để che giấu tai mắt người khác anh thậm chí sắp xếp năm chiếc xe đồng thời xuất phát đi về năm phương hướng khác nhau.
Nhưng vẫn cứ…… Vẫn cứ xảy ra chuyện.
Trong mắt Chử Chấn Phong cuồn cuộn lên một cảm xúc khó hiểu, nửa ngày rốt cuộc anh cũng mở miệng.
Âm thanh so với trước kia càng trầm thấp ẩn nhẫn hơn: “Tìm, bảo người lục soát quanh đây một lượt, xác định mẹ con Tân Hoài An không có ở trên núi này!”
Là xác định không có, chứ không phải là xác định có.
Bởi vì đáy lòng của anh biết rất rõ nếu như thật sự tìm được, vậy hơn phân nửa là mẹ con bọn họ sẽ có cùng kết cục giống như đám người anh Ngô.
Cho nên, anh muốn xác định mẹ con cô không ở nơi này, mà là bị người ta mang đi như vậy có lẽ còn có một chút hi vọng sống……
Vệ Nam gật đầu lập tức ra lệnh cho đàn em, bảo đàn em không cần rời đi vội, trước tiên tìm xum quanh bốn phía một lượt, xác định… Trên núi này không có hai người kial Chử Chấn Phong lên xe, trạng thái không có nửa phần buông lỏng, vân bao phủ một tầng áp suất thấp như cũ.
Anh buông thõng con ngươi, trong mắt hàn quang lấp lóe nhanh chóng suy nghĩ.
Rốt cuộc là ai làm……
Chờ anh ngồi trở lại văn phòng lập tức dặn dò: “Điều tra cho tôi hành động gần đây của Hàn Lệ Thu, phải tra rõ ràng cho tôi!”
Toàn bộ Hải Lam, kẻ địch lớn nhất chính là Hàn Lệ Thu.
Trừ cái đó ra, anh lại liệt kê một danh sách khác ném cho Vệ Nam: “Tất cả những người có trong danh sách, cậu cũng phái người nhìn chằm chằm cho tôi, chỉ cần có cái gì đó khác thường một chút cũng báo cáo hết cho tôi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.