Chương trước
Chương sau
Khuôn mặt lâu ngày không gặp ấy, đập vào mắt của Chử Chấn Phong, khiến cho cả người anh run lên một cái.
Ba năm không gặp, cuộc hội ngộ không hẹn trước, không ngờ lại ở nơi này.
Ngoại trừ hơi ốm đi, thì vẻ ngoài của cô không có thay đổi gì quá lớn, vẫn là dáng vẻ thuần khiết trong sáng như cũ.
Chỉ là vẻ mặt lộ ra vẻ sốt ruột và ngấm ngầm chịu đựng, đôi mắt ấy trừng to ra, hốc mắt đỏ lên.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, Chử Chấn Phong đã nhìn xong sự thay đổi trong ba năm của Tân Hoài An.
Mà Tân Hoài An không hề có tâm trạng nhớ anh, chỉ nhìn một cái, liền quay đầu lại, ánh mắt sốt ruột lại nhìn chằm chằm vào Hàn Lệ Thu.
Lúc này Thiên Nam đang lâm vào giây phút sống chết, lòng cô nôn nóng như lửa đốt, mà Hàn Lệ Thu lại chỉ chậm rãi vờn nhau với người nhà họ Chử, cho đến bây giờ cũng không hề biểu lộ gì cả.
Làm sao mà cô không sốt ruột được cơ chứ?
“Hàn Lệ Thu! Thiên Nam nó..
Tân Hoài An nhịn không được cắn răng, nhắc nhở cô ta.
Dường như Hàn Lệ Thu cuối cùng cũng nhớ ra cô đến rồi, ung dung điềm tĩnh quay đầu lại nhìn cô, nói với giọng mà tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe thấy, nói: “Cô Tân, nếu bố của đứa bé cũng ở đây, chỉ bằng cô tự mình nói ra thân thế của đứa bé đi?”
Không để ý đến nét cười gian trá trên mặt Hàn Lệ Thu, Tân Hoài An nhận được sự cảnh cáo mơ hồ trong mắt cô ta.
Nếu bản thân mình không thể khiến cho người nhà họ Chử tin tưởng và thừa nhận thân phận của Thiên Nam, thì không thể lấy được nhóm máu RH từ tay cô ta đâu!
Trước khi đến đây, cô đã hạ quyết tâm rồi.
Tân Hoài An chậm rãi thả lỏng bàn tay nắm chặt lại, khiến cho bản thân bình tĩnh lại.
Cô ngước mắt lên, dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người của nhà họ Chử, thản nhiên thừa nhận nói: “Thiên Nam, quả thực là con trai của tôi và anh Chử”
Phía sau lưng vang lên tiếng hỏi vặn lạnh lùng của Chử Chấn Phong: “Không phải cô đã từng nói, đứa bé này là do cô uống say rượu, sau đó phát sinh quan hệ với một người đàn ông lạ hay sao?”
Ánh mắt của Tân Hoài An hơi sáng lên, quay đầu lại, thờ ơ nhìn anh: “Đến những lời nói này mà anh Chử cũng tin hay sao?”
“Ba năm trước, ai mà không biết, tôi chỉ là mợ chủ nhà họ Chử giả mạo, Vương Thanh Hà mới là người mà anh yêu. Tôi sợ rằng anh biết được đứa bé này có quan hệ với anh, không chấp nhận nó, nên mới cố ý nói như thế”
Những lời này, Tân Hoài An không hề nói dối, lúc ấy, quả thực là cô đã suy nghĩ như thế.
Chử Chấn Phong không hề lập tức bày tỏ thái độ, mà là hỏi đến cùng: “Vậy bây giờ thì cô không sợ nữa ư?”
“Nguyên nhân rất đơn giản”
Thời gian gấp gáp, Tân Hoài An đã nghĩ xong lý do cho mình.
Cô cười giả lả, nói: “Ba năm qua tôi đưa con ra nước ngoài rất vất vả. Một ngày nọ, tôi chợt nghĩ, nếu Thiên Nam là máu mủ của nhà họ Chử, tại sao mình không đưa nó trở về nhà họ Chử, trở thành cậu chủ nhỏ cao quý của nhà họ Chử nhỉ? Chưa biết chừng tôi còn có thể gả vào nhà giàu nhờ con trai ấy chứ”
Những lời này không hề che giấu dã tâm chút nào.
Sắc mặt Tống Cẩn Dung đang ngồi phía trên khi nghe thấy thì dần trở nên tức giận.
Hai vợ chồng Chử Hoài Sơn cũng đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt tối sầm lại.
Gả vào nhà giàu nhờ con trai à? Hóa ra Tân Hoài An đột nhiên đến nhà họ Chử là suy tính chuyện này.
Tân Hoài An không quan tâm đến phản ứng của người nhà họ Chử, tự biên tự diễn: “Vốn dĩ sau khi về nước tôi vẫn hơi hối hận vì mình suy đã nghĩ quá nông nổi. Kết quả là tôi vô tình biết được ba năm qua anh và Vương Thanh Hà vẫn chưa kết hôn”
“Sau đó tôi liền mạnh dạn suy đoán rằng tình cảm giữa hai người có.
vấn đề. Sau khi hỏi thăm, tôi lại biết được một tin tức đáng kinh ngạc, hóa ra cậu Chử anh đã vô sinh từ lâu rồi”
Chu Chấn Phong mím đôi môi mỏng, sắc mặt lạnh lùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.