Chương trước
Chương sau

“Cô Thanh Hà, gần đây trên mạng có thông tin cậu Chử có con riêng bên ngoài, với tư cách là vợ chưa cưới của cậu Chử, cô có thái độ gì với đứa bé này?”
“Nếu đã nói là thông tin trên mạng thì mọi người cũng biết đấy, thông tin trên mạng thật thật giả giả, ai có thể nói rõ ràng được?”
Vương Thanh Hà bình tĩnh trả lời câu hỏi của phóng viên, trên mặt nở một nụ cười nhẹ, nói: “Nếu thực sự có một đứa con riêng như vậy, cho dù anh ấy xử lý chuyện này như thế nào, tôi cũng sẽ tôn trọng quyết định của anh ấy”
Dáng vẻ rộng lượng của cô ta đã giành được những tràng pháo tay tại hiện trường.
Hai vợ chồng Vương Bách Điền ngồi trước màn hình TV lại tức giận đến trợn trắng cả mắt, hít thở không thông.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt nghiêm trọng.
Lúc này, mới vừa tắm rửa xong đích Vương Thanh Hà vừa lúc theo.
thang lầu thượng không nhanh không chậm địa đi xuống đến, đi tủ lạnh lý lấy thủy.
Lúc này, Vương Thanh Hà vừa mới tắm xong, đúng lúc đang thong thả bước xuống cầu thang, đi tới chỗ tủ lạnh lấy nước.
Vương Bách Điền gọi cô ta, giọng không vui: “Thanh Hà, con lại đây”
“Có chuyện gì thế ạ?” Vương Thanh Hà thản nhiên cầm lấy cốc nước, đi tới chỗ hai người bọn họ.
Không đợi cô đến gần, Vương Bách Điền đã chỉ vào TV mắng: “Con nghe xem con đã nói gì trước mặt truyền thông vậy? Nếu cậu Chử đưa đứa con riêng đó về nhà, con định làm mẹ kế của nó thật đấy hả?”
“Với loại vấn đề này, lẽ ra con nên kiên quyết bảo vệ quyền lợi của mình, nhất định không được nhượng bộ! Nếu không, con như thế là đang trá hình khuyến khích cậu Chử đón đứa bé kia về, tự làm lung lay địa vị của mình. Còn nữa, mẹ đứa bé kia là ai? Nếu điều tra ra thì liệu có theo thẳng tạp chủng kia đến cướp vị trí của con không?”
Sắc mặt Vương Bách Điền rất nghiêm túc, không cho Vương Thanh Hà có cơ hội phản bác, nói liền một mạch.
Sau đó mới hít sâu một hơi, giảm tốc độ nói, nhưng lại tăng thêm giọng điệu, nhắc nhở cô ta: “Mấy vấn đề này, sao con lại không nghĩ cho kỹ vậy hả?!”
“Chỉ là đối phó tạm thời mà thôi, bố mẹ kích động như vậy để làm gì?’ Vương Thanh Hà lại không cho là đúng, sau đó cầm cốc nước trái cây lên, nhàn nhã nhấp một ngụm.
Nghe vậy, Trương Mỹ Văn cau mày: “Con gái, con không thể nói bừa như vậy được. Trên mạng đã đưa ra xét nghiệm quan hệ cha con, sự tồn tại của đứa trẻ này là sự thật không thể chối cãi. Nếu con nói những lời này trước mặt truyền thông, nếu nhà họ Chử thực sự đón đứa bé kia về, bất cứ khi nào con mắc lỗi, dù chỉ là một lỗi rất nhỏ, người ta có thể bắt lấy sai lâm của con bàn tán không ngừng.”

Hai vợ chồng nghỉ ngờ nhìn nhau, rồi lại đưa mắt về phía Vương Thanh Hà Không biết Trương Mỹ Văn lại nghĩ đến cái gì, hai mắt sáng ngời, chờ mong hỏi: “Có phải cậu Chử nói với con cái gì không? Cậu ta tỏ thái độ gì với con à?”
Biểu cảm trên mặt Vương Thanh Hà thay đổi, đột nhiên trở nên rất không tốt, lạnh lùng phun ra hai chữ: “Không phải.”
Cô ta tiện đà hỏi: “Bố mẹ có biết mẹ của đứa bé kia là ai không?”
“Là ai?” Vương Bách Điền hỏi.
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Vương Thanh Hà: “Tân Hoài An”
“Tân Hoài An?!” Trương Mỹ Văn kêu lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.