Chương trước
Chương sau
Hàn Âu Dương vẻ mặt sững sờ, trong lòng có chút khó chịu, “Mẹ tôi chỉ là muốn cùng cháu của mình sống gần nhau một chút? Bà phải đề phòng cái gì chứ?”
“Tôi đang đề phòng cái gì chẳng lẽ anh không biết sao?” Hàn Lệ Thu hỏi.
“Anh vẫn còn việc gì sao?”
Hàn Âu Dương không biết anh ấy đang nghĩ cái gì, cứng họng không nói được nữa.
Cuối cùng, anh ta đành phải ngập ngừng ra về.
Hàn Lệ Thu nhìn chằm chằm về hướng anh ta rời đi, trong ánh mắt lạnh lùng hiện lên một ý định giết người, sau đó lặng lẽ biến mất trở lại bình thường.
Bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Chị ơi, chị đợi em một chút, em sẽ không để chị chết oan uổng đâu!
Những người mà Hàn Lệ Thu cử đi điều tra đã sớm có kết quả.
“Chắc chắn là anh ta đã mang đứa bé đi?”
“Màn hình giám sát không rõ ràng lắm, nhưng có thể thấy anh ta mang theo một đứa bé khi rời đi.”
Hàn Lệ Thu trong lòng kích động hỏi: “Đứa bé bây giờ đang ở đâu?”
“Bệnh viện Tư nhân Phú Khang của tập đoàn Chử Thị” Cấp dưới đáp lại, hỏi ý kiến bà ta: “Cô Hai, bà có muốn chúng tôi lẻn vào viện mang đứa bé về không?
“Được … chờ đã.”
Hàn Lệ Thu vừa đồng ý, đột nhiên đã thay đổi quyết định.
Bà ta có một kế hoạch mới.
Hàn Lệ Thu nheo mắt lại một cái, cong môi nói: “Anh không cần mang đứa bé đó trở về, tôi còn có việc khác cần anh phải làm”
Chỉ qua một đêm, chủ đề “Cậu Chử có con riêng” bất ngờ lan truyền trên mạng.
Đứa con ngoài giá thú này tất nhiên là ám chỉ Thiên Nam được chính Chử Chấn Phong đưa đến bệnh viện.
Người tung tin đã cố tình tung ảnh của Thiên Nam.
Những bức ảnh được chụp có chủ ý, dưới góc nhìn của những bức hình được chụp có thể thấy chúng là những bức ảnh đời thường trong cuộc sống.
Khuôn mặt của Thiên Nam và của Chử Chấn Phong được ghép lại với nhau, càng làm cho người khác tin tưởng.
Trong chốc lát, toàn bộ mạng xã hội đều chấn động, hàng loạt các suy đoán dồn dập kéo tới.
Vệ Nam vuốt những thông tin được đăng tải trên máy tính bảng, chuyện này khá rắc rối khó mà có thể giải quyết nhanh chóng được.
Anh ta biết cậu Chử mang đứa bé đi nhất định là có điều phiền phức.
Không ngờ được hiện giờ mọi chuyện lại ồn ào đến vậy, không biết kẻ nào ở phía sau biên đạo nên những rắc rối này!
“Cậu Chử, tôi đã phái người đi điều tra chuyện này rồi, tin tưởng sẽ rất nhanh sẽ có kết quả thôi, mong cậu đừng lo lắng”
Vệ Nam nhìn cậu chủ đang nhíu mày ngồi trong văn phòng, cung kính nói.
Chử Chấn Phong không ngước mắt, vẫn chống cắm như cũ, cau mày suy nghĩ.
Một chốc sau anh mới di chuyển người, lại không phản ứng với những gì Vệ Nam vừa nói.
Chỉ nghe Chử Chấn Phong nói: “Nếu như đi tìm Trương Nhược Phi để lấy máu về thì anh ta nhất định sẽ không nhả ra”
Vệ Nam: “Cậu Chử, anh…”
Chử Chấn Phong đột nhiên nhướng mắt, ánh mắt kiên định như là đã có quyết định.
Anh đột ngột đứng dậy, nói: “Vệ Nam, đi với tôi đến nơi này”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.