Chương trước
Chương sau
Cô đành đơn giản gật đầu nói: “Đúng vậy, trong lòng mẹ chỉ có bố và con. Dù mẹ vẫn chưa biết được tung tích của bố nhưng chắc chắn bố con sẽ đoàn tụ với chúng ta một ngày nào đó thôi.”
“Bố là người lớn mà vẫn còn bị lạc, thật đúng là ngớ ngẩn. Con rất muốn bố về sớm với chúng ta” Đứa bé ngây thơ nói ra mấy lời khiến cô phải suy nghĩ.
Đúng vậy, từ khi Thiên Nam được sinh ra, Tân Hoài An đã dỗ dành cậu và nói rằng bố cậu đi công tác rồi bị lạc.
Nhưng nếu cô nói dối kiểu này cô vẫn luôn sợ rằng một ngày nào đó sẽ bị bại lộ. Vì vậy khi nghe đứa nhỏ nói những điều như vậy, cô vẫn cảm thấy có chút áy náy.
Để lảng tránh chủ đề, cô nói: “Đi thôi, chúng ta hãy nhanh lên gặp bố đỡ đầu của chúng ta đi”
Đặc biệt có rất nhiều người đón ở sân bay hôm nay.
Tân Hoài An bật lên vị trí mà Trương Nhược Phi gửi đến trong điện thoại, rồi nhanh chóng đi về phía trước.
Một tiếng động lớn phát ra ở gần đó.
Một bộ phận người hâm mộ đang hò reo chào đón thần tượng của mình.
Tân Hoài An ngẩng đầu lên, liếc nhìn tấm áp phích được người hâm mộ giơ cao, nhìn xong cô liền cảm thấy cả người sững sờ.
Không phải oan gia không gặp nhau!
Người phụ nữ trên poster là Vương Thanh Hà.
Hình ảnh cô ta trong poster có thể nói là đang ở tình trạng tốt hơn ba năm trước, trong poster nụ cười cô ta rạng rỡ, thanh lịch và tự tin.
“Vương Thanh Hà đã giành được vòng nguyệt quế” Những chữ này đặc biệt bắt mắt trên poster.
Đằng sau hậu trường mấy năm nay có thể thấy sự phát triển của Vương Thanh Hà trong làng giải trí trong ba năm qua khá tốt.
Tân Hoài An chưa từng để ý tới làng giải trí nên hiện tại mới nhận được tin này.
Tuy nhiên cô không ngờ rằng sẽ gặp Vương Thanh Hà ngay khi vừa hạ cánh.
Bây giờ Vương Thanh Hà đã là mợ Chử rồi phải không? Và cô ta vẫn có rất nhiều người hâm mộ sẵn sàng giúp đỡ…
Nếu Tân Hoài An trực tiếp đụng độ chắc chắn phải nhận lấy đau khổ.
Trước khi Vương Thanh Hà xuất hiện, Tân Hoài An đã quyết định rời đi trước.
Nhưng những người hâm mộ đã chặn hết tất cả lối ra, cô gần như không thể xuyên qua. Thêm vào đó cô còn dắt thêm Thiên Nam, điều này chắc chắn mất thời gian và công sức hơn cá nhân cô thoát ra, cũng dễ khiến cậu bé gặp nguy hiểm.
Cô quyết định đi ra ngoài từ một lối đi khác.
Nếu cô muốn đi qua đó nhất định phải vượt qua trước mặt đội cổ động viên kia.
Tuy nhiên người ta thường nói trí nhớ của cộng đồng mạng thường ngắn ngủi, ba năm trước cô bị người ta tấn công thậm tệ trên mạng, bây giờ chắc sẽ không ai có thể nhận ra cô đâu nhỉ?
Tân Hoài An khẽ hít một hơi rồi đưa tay lên vén mái tóc dài che đi khuôn mặt bên cạnh để đề phòng việc bị nhận ra.
Cô siết chặt bàn tay non nớt của cậu bé, dùng tay kia kéo vali rồi bước ra ngoài.
Tân Hoài An như một lữ khách vội vã chỉ muốn lướt qua những người hâm mộ này thật nhanh.
Hai người cứ một lớn một nhỏ bước qua, khuôn mặt của Tân Hoài An đã bị chặn lại không thể nhìn rõ, nhưng khuôn mặt tỉnh xảo đáng yêu của Thiên Nam đã thu hút sự chú ý của người hâm mộ.
Cậu bé mặc chiếc áo sơ mi màu vàng với quần yếm đen, hai chân ngắn mang giày thể thao màu trắng, thêm vào đó là chiếc cặp đi học hình quái vật nhỏ màu đen trên lưng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.