Chương trước
Chương sau
Vừa nghe thấy con trai bị bệnh, vẻ thản nhiên trên mặt Tân Hoài An liền biến mất, cô trở nên căng thẳng: “Sao lại như vậy?”

“Tôi cũng không biết nữa, đột nhiên thằng bé mệt mỏi, không có tinh thần, rõ ràng lúc sáng khi tôi ra ngoài, thăng bé vẫn còn ổn mà, vừa nghe thấy có thể gặp mặt cô, thằng bé vui lắm luôn ấy. Tôi vừa đưa thằng bé tới bệnh viện, thằng bé liền không nói một câu gì nữa.”
“Tôi đã đo nhiệt độ cho thằng bé, không sốt”

“Có phải là ăn phải đồ ôi thiu gì hay không?” Trận Hoài An cầm điện thoại, hỏi.

“Thăng bé lại nói đau bụng, nhưng thằng bé không thích ăn đồ ăn vặt, cô cũng biết điều này mà, ba bữa tôi đều nấu đồ ăn bình thường cho nó hết, không có gọi đồ ăn linh tình gì cả”

Giọng nói của Tiffany rất bất lực, phần nhiều là lo lắng: “Như này đi, tôi đưa thẳng bé đi làm kiểm tra toàn diện trước đã, xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì”

“Được”

Tắt điện thoại xong, thấy vẻ mặt Tân Hoài An không đúng lắm, 183 nghỉ ngờ hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi à?”

“Con tôi bị bệnh rồi”

Tân Hoài An tùy tiện đáp một câu, có hơi mất hồn mất vía.

Cô nghĩ tới tình hình của con trai, trong lòng không nhịn được mà lo lắng.

Từ nhỏ cô đã vô cùng chú trọng tới sức khỏe của con trai, cô tiêm phòng cho thăng bé nhiều hơn bạn đồng trang lứa rất nhiều, không thể dễ dàng bị bệnh được, càng đừng nói tới chuyện đột nhiên bị như này.

Càng nghĩ lại càng lo lắng.

183 nhìn dáng vẻ thật sự không yên tâm chút nào nào, anh ta đề nghị: “Hay là cô đi xem sao?”

Không ngờ, Tân Hoài An lại đáp lại một câu: “Không được, kết quả kiểm tra còn chưa có nữa”

183 phức tạp nhìn cô.

Cô chỉ giải thích: “Nhỡ đâu trên người tôi vân còn mang theo mầm bệnh, ra ngoài rồi không cẩn thận truyền nhiễm cho người khác thì phải làm sao?”

Mặc dù cô có thể điều trị được loại độc tính này nhưng quá trình điều trị rất phiền phức, cũng tốn kha khá thảo dược.

Chỉ điều trị khỏi cho 183 và bản thân cô thôi đã phải dùng thời hai tuần mới có thể thành công chữa trị rồi.

Báo cáo xét nghiệm máu cuối cùng cũng có, kết quả hiện thụ độc tính trong người Tân Hoài An đã hoàn toàn bị loại bỏ.

Cùng lúc đó, điện thoại của Tiffany lại gọi tới lần nữa, lần này còn lo lắng và căng thẳng hơn cả lần trước, thậm chí còn mang theo sự nức nở: “Hoài An, làm sao bây giờ? Kết quả của Nguy Nguy có rồi, nó bị suy nội tạng! Hơn nữa tộc độc suy nhược còn rất nhanh nữa”

Tình huống này từ trước tới giờ chưa từng gặp phải.

Còn Tân Hoài An nghe được tin tức này, sắc mặt lập tức trắng bệch, điện thoại rơi xuống, cô nhanh chóng xông ra khỏi phòng cách ly.

183 đoán được tình hình không ổn lắm, anh ta cũng chạy theo cô ra ngoài.

Một Thiên Nam vốn hoạt bát đáng yêu, bây giờ lại yếu ớt nằm trên giường bệnh, trên người cắm đủ các loại dây.

Tân Hoài An đứng bên ngoài cửa nhìn thấy cảnh tượng này, trái tim bị bóp mạnh lên, đau đớn vô cùng.

Từ khi nào mà cô lại phải chứng kiến con trai bị như vậy?

Cô ra sức ổn định lại cảm xúc của mình, nhẫn nhịn sự kích động muốn lập tức xông vào bên trong ôm lấy cậu bé, cô thấp giọng hỏi Tiffany ở bên ngoài cửa: “Bây giờ tình hình sao rồi?”

Tiffany đỏ hoe mắt, không biết có phải đã khóc hay không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.